“Tiên sinh, bây giờ phải làm sao?” Tiểu Ngọc hỏi: “Còn để Ngưu Bôn tiếp tục thực hiện kế hoạch ban đầu không?”
“Nếu đã có cơ hội quét sạch hoàn toàn quân địch, vậy thì tất nhiên phải giết hết tất cả bọn chúng rồi!”
Trong mắt Kim Phi lóe lên một tia sắc bén: “Nói với Ngưu Bôn, khoảng thời gian này ở Tây Xuyên ta sẽ cho anh ta quyền hạn và cấp bậc giống Trương Lương. Yêu cầu của ta chỉ có một, đó là khiến cho kẻ địch phải trả giá xứng đáng cho những tội lỗi mà bọn chúng đã làm ở thành Tây Xuyên!
Nếu để cho Gada chạy thoát, vậy anh ta cũng không cần phải trở về làng Tây Hà nữal”
“Rõ!” Tiểu Ngọc gật đầu rồi rời đi.
Thực ra Kim Phi rất muốn tự mình ra tiền tuyến, chỉ huy trận chiến này.
Nhưng quy mô của làng Tây Hà ngày càng lớn, y không thể tự mình làm mọi việc mà cần phải bồi dưỡng nòng cốt của mình.
Lòng trung thành của Ngưu Bôn thì không cần phải nghỉ ngờ, sau khi gia nhập tiêu cục cũng tiến bộ rất nhanh. Kim Phi mấy lần đến lớp xóa nạn mù chữ đều gặp anh ta.
Theo Kim Phi thấy, năng lực của một người không quan trọng, thái độ sẵn lòng học hỏi và lòng trung thành mới là điều quan trọng nhất. Vì vậy Ngưu Bôn cũng trong kế hoạch bồi dưỡng của y.
Lần này cũng xem như là một cuộc thử thách và rèn luyện cho Ngưu Bôn.
Thành Tây Xuyên, Ngưu Bôn cầm lấy tờ giấy vừa nhận được, kích động năm chặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3380993/chuong-1893.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.