"Thiết Chùy, ngươi còn đứng ngây ngốc đó làm gì, không thấy ta bị ức hiếp sao?"
Khi đi ngang qua cửa xưởng, Kim Phi thấy Thiết Chùy và cận vệ đứng ở cửa, vội vàng kêu cứu.
Bắc Thiên Tâm vác Kim Phi đứng yên, dùng ánh mắt khiêu khích nhìn đám người Thiết Chùy.
Quan Hạ Nhi cũng đứng ở bên cạnh Bắc Thiên Tâm để giúp đỡ cô ấy.
Nếu là kẻ địch, đám người Thiết Chùy chắc chắn đã xông tới từ lâu, nhưng đây rõ ràng là chuyện đùa giỡn giữa vợ chồng nhà người ta, đầu của Thiết Chùy thực sự cứng, cũng sẽ không chạy đến tham gia.
Kim Phi không gọi còn tốt, nghe thấy Kim Phi gọi, đám người Thiết Chùy quay người đi, cùng nhau ngồi xổm trên mặt đất nhìn đàn kiến dọn nhà.
"Một đám không có nghĩa khí, tiền thưởng tháng này của các ngươi không còn nữa đâu!"
Kim Phi tức giận đến mức mắng to.
"Không sao, ta bảo Tiểu Bắc phát gấp đôi cho các ngươi!"
Quan Hạ Nhi hào phóng nói.
"Cám ơn phu nhân! Chúc phu nhân sớm sinh quý tử!"
Thiết Chùy cũng không xem đàn kiến chuyển nhà nữa, quay người lại, gật đầu cúi chào nói: "Tiên sinh, cố gắng lên, các huynh đệ đều đang chờ nhận tiền thưởng đó!"
Dù sao Quan Hạ Nhi cũng là nữ nhân, dưới sự hun đúc của đám người thím Ba, cô đã không còn xấu hổ như trước nữa.
Cộng thêm lời nói của Thiết Chùy đã chạm vào trái tim cô, Quan Hạ Nhi xua tay nói: "Nếu như năm nay ta mang thai, tiền thưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3380982/chuong-1882.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.