🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Trong ấn tượng của Kim Phi, Khánh Mộ Lam trước giờ luôn là một cô gái mạnh mẽ khẳng khái, tuy rằng trông rất xinh xắn, nhưng tính cách còn nam tính hơn cả đàn ông, lần trước trong một lần tiêu diệt thổ phỉ còn bị thương ở cánh tay, Chu Cẩm khâu lại miệng vết thương cho cô ấy, Khánh Mộ Lam còn chẳng nhíu mày lấy một cái.



Kim Phi thật sự không thể ngờ rằng có một ngày cô ấy sẽ khóc đến mức này, cảm giác không lành trong lòng càng thêm rõ ràng.



“Đừng khóc nữa, nói xem có chuyện gì?” Kim Phi sốt ruột hỏi: “Cô không ở Tây Xuyên làm sao lại chạy đến đây?”



“Tây Xuyên không còn nữa rồi...” Nói đến Tây Xuyên, nước mắt Khánh Mộ Lam lại càng chảy nhiều hơn, nghẹn ngào đến mức nói không thành lời.



“Tây Xuyên không còn nữa hả?” Kim Phi sửng sốt, cuống đến độ chỉ muốn mắng chửi người.



Nhưng Khánh Mộ Lam khóc thành thế này, y còn mắng thêm nữa thì cô sẽ càng không nói nên lời mất.



“Tiên sinh, để ta nói!” A Mai bước lên nói.



Bấy giờ Kim Phi mới chú ý A Mai bị mất tai trái.



“Chờ một chút, tai của cô bị làm sao vậy?” Kim Phi hỏi. Khánh Mộ Lam què chân, A Mai mất một bên tai.



Y không biết rốt cuộc chủ tớ hai người đã gặp phải chuyện gì, sao mà người này còn thảm hơn người kia.



“Khoảng thời gian trước trong cuộc chiến trong thành, ta bị cung tên bắn trúng, mũi tên có bôi thuốc nên ta cắt tai luôn.”



A Mai trả

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3380960/chuong-1860.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Xuyên Không Tới Vương Triều Đại Khang
Chương 1860: Tây Xuyên không còn nữa hả?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.