“Quân tiếp viện ở đâu tới?”
“Chẳng lẽ đội trưởng Thiết Ngưu đã về rồi sao?”
“Hình như không phải, bọn Thiết Ngưu đâu có nhiều người như vậy!”
Vừa chiến đấu, đội hộ tống vừa tranh thủ ngẩng đầu nhìn về phía sau.
Quan Hạ Nhi cũng đứng trên tảng đá, lấy kính viễn vọng ra nhìn qua.
Nhưng cô chưa kịp điều chỉnh tiêu cực xong, đã nghe thấy đội trưởng đội cận vệ bên cạnh hét lên: "Là tỷ muội núi Thiết Quán, ta nhìn thấy lá cờ của họi"
Lúc này, ở trong kính viễn vọng Quan Hạ Nhi cũng nhìn thấy một đội ngũ xuất hiện dưới chân núi quanh co, trên tay nhiều người còn đỡ một cái rương.
Phía trước đội ngũ có hai lá cờ lớn.
Một lá cờ được thêu xà phòng thơm và chữ Thiết Quán, lá cờ còn lại được thêu năm chữ vàng "Quân Nương Tử nhà họ
Kim". “Đúng là tỷ muội núi Thiết Quán thật rồi!” Vành mắt Quan Hạ Nhi cũng đỏ hoe vì xúc động.
Kể từ đại hội thể thao mùa xuân năm ngoái, các nữ công nhân ở Thiết Quán đã âm thầm cạnh tranh với các xưởng dệt trong làng, nhưng khi làng gặp nguy hiểm, núi Thiết Quán cũng không khoanh tay đứng nhìn.
Đây không phải là lần đầu tiên họ cứu viện ngôi làng, năm ngoái bọn thổ phỉ bao vây ngọn núi, các nữ công nhân của núi Thiết Quán đã ngăn chặn bọn thổ phỉ ở núi Dương Khuyên.
Mặc dù lúc đó bọn họ chưa chuẩn bị đầy đủ và cũng là lần đầu tiên họ tham gia thực chiến, nên các nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3380950/chuong-1850.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.