“Vũ Dương, nếu cứ tiếp tục như vậy thì không phải cách, bọn chúng gây rối đến nỗi cả làng không thể nghỉ ngơi được.”
Sau khi trời sáng, Quan Hạ Nhi nhìn người dân ủ rũ thu dọn đống đổ nát, có phần lo lắng: “Muội có biện pháp nào không?”
Tối hôm qua, đợt tập kích của kẻ địch không hề dừng lại.
Tập kích trên mặt đất còn ổn, nếu xảy ra ở ngoài làng thì sẽ ít quấy nhiễu đến người dân hơn.
Nhưng khinh khí cầu từ trên đầu bay đến giống như những con muỗi phiền phức, thỉnh thoảng bay đến cắn vài phát rồi bỏ đi.
Trong làng chỉ còn ba chiếc khinh khí cầu, để tránh bị kẻ địch một lúc phá hủy hết, Quan Hạ Nhi yêu cầu mỗi lần chỉ cho bay một cái, hoàn toàn không có cách nào đề phòng được ở mọi hướng.
Kẻ địch lợi dụng điểm này, cả đêm đều không dừng lại, dân làng sau khi dập lửa xong cũng không dám ngủ, ai cũng mở to mắt cho đến khi trời sáng.
Huống hồ công xưởng còn phải tiếp tục làm việc, mấy ngày nay ầm ï như vậy, người dân đều đã suy sụp.
“Đây là kế sách khiến cho kẻ thù mệt mỏi của địch, cách tốt nhất là phải tìm ra được hang ổ của bọn chúng rồi giết sạch, nhưng cách này cần phải có thời gian.”
Cửu công chúa bất lực nói: “Biện pháp bây giờ ta có thể nghĩ được chính là bắn pháo hoa cảnh báo ở xung quanh, cố gắng phát hiện ra kẻ địch trước khi bọn chúng vào làng.”
“Vậy thì phải xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3380928/chuong-1828.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.