"Đồ ở đâu, dẫn ta đi xem thử."
Kim Phi nói xong, Hồng Đào Bình vội vàng lên phía trước dẫn đường.
Nhìn dáng vẻ cẩn thận dè dặt của Hồng Đào Bình, trong lòng Kim Phi tràn đầy sự bất lực.
Thật ra lúc đầu y đã không hề hoài nghi Hồng Đào Bình, bởi vì đối phương nếu như muốn hại y, anh ta không thể sử dụng thủ đoạn vụng về như vậy.
Hồng Đào Bình rất có thể đã bị gã chạy vặt gài bẫy, có lòng tốt lại thành làm hỏng chuyện.
Nhưng hậu quả của lần chìm thuyền đó quá nghiêm trọng, cho dù anh ta có bị oan hay không, Kim Phi vẫn phải cho người điều tra anh ta.
"Tiên sinh, đồ ngài cần đều ở chỗ này, ngài xem thử xem có đúng không."
Hồng Đào Bình dẫn Kim Phi vào một nhà kho, trong nhà kho chất đầy các loại ván gỗ và công cụ.
Đồ Kim Phi bảo Hồng Đào Bình chuẩn bị, đều là đồ dùng để đóng thuyền, trong xưởng đóng tàu cũng có sẵn.
"Ta xem thử!"
Kim Phi móc danh sách từ trong túi ra, đếm từng cái một, sau khi xác nhận không có sai sót, quay đầu nhìn Hồng Đào Bình: "Chiếc thuyền này sắp tới ta phải dùng, ngươi bảo mọi người tạm thời ngừng những công việc khác, hãy mau chóng làm xong chiếc thuyền này!"
"Được!" Hồng Đào Bình gật đầu, dáng vẻ muốn nói lại thôi.
Do dự một lúc, cuối cùng anh ta vẫn không nhịn được, nói: "Tiên sinh, ta đã xem bản vẽ mà ngài đưa ta, thật ra ta cảm thấy nếu như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3380906/chuong-1806.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.