Tại lô cốt Hà Gia, tên cường hào ác bá Hà viên ngoại dân theo một vài thân hào địa phương đang chiêu đãi các tướng lĩnh binh lính.
Một chiếc bàn dài bày đầu thức ăn và rượu.
"Lưu tướng quân, chúc ngài xuất quân chiến thắng, một đòn giết chết tên nghịch tặc Kim Phil"
Hà viên ngoại nâng ly rượu lên: "Nào, các vị, kính Lưu tướng quân một ly!"
"Tên nghịch tặc Kim Phi chỉ có hai chiếc thuyền, Lưu tướng quân dẫn đại quân hơn mười ngàn người, cho dù mỗi người phun một miếng nước bọt cũng có thể nhấn chìm y!"
"Lưu tướng quân, chúng ta chờ ngài khải hoàn trở về!"
"Kẻ loạn thần tặc tử làm điều ngang ngược như Kim Phi, đáng chết không có chỗ chôn!"
Mấy thân hào địa phương cũng rối rít nâng ly lên, có người nói tốt, có người lại chửi rủa Kim Phi.
Lưu tướng quân ngồi ở vị trí đầu, loạng choạng đứng dậy với sự giúp đỡ của tỳ nữ, cầm ly rượu lên đang định nói thì đột nhiên nghe thấy một tiếng nổ dữ dội từ bên ngoài.
Sau đó chỉ thấy ngọn lửa ngất trời ở bên ngoài pháo đài, từng tiếng nổ liên tiếp vang lên.
"Xảy ra chuyện gì vậy?"
Lưu tướng quân bị dọa sợ hãi run lên, đẩy tỳ nữ ra, loạng choạng chạy ra khỏi phòng.
"Báo cáo tướng quân, hình như là kho dầu hỏa bị cháy!" Cận vệ canh cửa miệng toàn mùi rượu nói.
"Ta không bị mù, đương nhiên biết là cháy kho dầu hỏa rồi, ta muốn biết là tại sao?"
Lưu tướng quân đỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3380904/chuong-1804.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.