Ngay cả Đường Tiểu Bắc cũng ôm một bó củi chạy tới giúp đỡ.
Chẳng mấy chốc, trên boong thuyền của thuyền chở hàng đã bắc lên từng chiếc nồi sắt, các nhân viên hộ tống dùng gáo sắt múc nước sôi sùng sục tạt xuống dưới.
Phủ binh ở bên dưới bị nước sôi dội lên người, nóng đến mức la hét ầm ï, nhiều phủ binh đang giơ nắp nồi và ván cửa đều vứt đi thứ mình đang cầm trên tay.
Nhân cơ hội này, các nhân viên hộ tống giết được khá nhiều phủ binh, tạm thời xem như đánh lui được một làn sóng công kích.
Bờ phía Bắc, một vài người dân thức dậy sớm để đến bờ sông đánh cá và lấy nước nghe thấy được động tĩnh, bèn nhao. nhao đứng ở bên bờ hóng chuyện.
Mưu sĩ và quận trưởng đã thay quần áo, cũng hòa vào. dòng người.
“Những người này ra tay tàn nhẫn, có lẽ không phải nhân công trên thuyền bình thường, mà là nhân viên hộ tống của tiêu cục Trấn Viễn cải trang thành nhỉ?”
Quận trưởng nhìn trận chiến trên sông, vuốt râu nhận xét: “Ta thực sự rất tò mò, trên chiếc thuyền này rốt cuộc đang chở. hàng hóa gì, mà có thể khiến cho tiêu cục Trấn Viễn huy động nhiều người như vậy?”
Dứt lời, thấy mưu sĩ không đáp lời, bèn quay đầu nhìn sang.
Chỉ thấy mưu sĩ lúc nào cũng điềm tĩnh, hai mắt lúc này lại mở to, miệng há rộng đến mức có thể nhét được một quả trứng.
“Dương tiên sinh, ông sao vậy?” Quận trưởng hỏi.
“Mục đại nhân, xảy ra chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3380891/chuong-1791.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.