Bà đỡ sợ Quan Hạ Nhi sẽ trách tội mình nên dập đầu. Nhưng Quan Hạ Nhi tựa hồ như không nhìn thấy, yếu ớt ngồi trên mặt đất. Nước mắt theo khóe mắt lặng lẽ chảy dài trên má côi
Đứa trẻ trong bụng của Cửu công chúa là huyết mạch duy. nhất của Kim Phi.
Bây giờ huyết mạch duy nhất đã không còn nữa.
Nếu Kim Phi gặp bất trắc ở Đông Hải, thế thì nhà họ Kim phải tuyệt hậu rồi! Lúc đội trưởng đội cận vệ chuẩn bị đỡ Quan Hạ Nhi dậy,
Ngụy Vô Nhai đi giày cỏ, thở hổn hển chạy tới.
Chưa kịp chào Quan Hạ Nhi, Ngụy Vô Nhai đã lao thẳng vào gian nhà chính.
Trong mắt Quan Hạ Nhi có chút mong đợi, chật vật đứng dậy.
Nhưng chưa đợi cô vào nhà, Ngụy Vô Nhai đã lắc đầu bước ra.
Không đợi Quan Hạ Nhi hỏi, ông ta đã thở dài nói: 'Không cứu được đứa nhỏ!"
"Vũ Dương thế nào rồi?" Quan Hạ Nhi hỏi.
"Điện hạ mất quá nhiều máu, có thể sống sót hay không, ta cũng không thể nói chính xác." Ngụy Vô Nhai thở dài.
"Đỡ ta vào!"
Lúc này Quan Hạ Nhi thậm chí còn không có sức để bước đi.
Cô đi vào nhà với sự hỗ trợ của nữ nhân viên hộ tống, ngay khi bước vào cửa đã nhìn thấy vết máu ở khắp mọi nơi, Thấm Nhi máu me đầy mặt, đang năm trên sàn ở gian nhà chính, hai nữ quân y đang lau vết thương cho cô ấy.
Thấm Nhi bị thương nặng, đầu và mặt dính đầy máu, rơm rạ trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3380841/chuong-1741.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.