Một ông lão mặt mũi hiền lành đi từ trong phòng ra, giơ cánh tay duỗi người rồi đi đến bên cửa sổ nheo mắt nhìn ra ngoài.
"Chắc chắn Kim Phi ở trên thuyền sao?" Ông lão nhìn mặt sông hỏi.
"Hôm qua ta nhìn thấy y ở bến tàu, trên con thuyền ba tầng thứ ba đó."
Chàng trai trẻ vỗ ngực bảo đảm: "Tối hôm qua bọn ta canh chừng cả đêm, không có ai xuống thuyền cả."
"Vậy công việc của chúng ta đã kết thúc rồi, đi thôi."
Ông lão nói xong, lại bước vào trong phòng, cầm bút lên viết lên một tờ giấy.
Dưới cửa sổ phòng sau có mấy lồng chim bồ câu, ông lão thổi khô vết mực trên giấy rồi lấy từ trong lồng ra một con chim bồ câu trắng đưa thư.
Ông ta đặt tờ giấy vào ống trúc nhỏ, sau đó buộc ống trúc vào chân chim bồ câu.
Sau khi thả con chim bồ câu này đi, ông lão lại viết thêm một bức thư khác.
Thả xong bốn con chim bồ câu, ông lão mới thu dọn đồ đạc vào rời đi.
Kim Phi không hề biết rằng y đã bị nhắm tới, y vẫn đang ăn sáng với Đường Tiểu Bắc ở trên boong thuyền.
Những ngày ở trên thuyền thực sự rất nhàm chán, sau khi ăn sáng xong, Kim Phi vào phòng nghiên cứu mô hình và bản vẽ con thuyền, Đường Tiểu Bắc tìm thuyền trưởng lấy hai bộ cần câu, đưa theo Bắc Thiên Tâm ra phía sau boong câu cá.
Kiếp trước Kim Phi từng nghe nói luôn có món quà lớn dành cho người mới câu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3380754/chuong-1654.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.