“Đừng nói thêm gì cả, nhanh chóng đưa bọn họ đi đi!”
Kim Phi lại gõ lên đâu Cửu công chúa: “Đợi lát nữa quay lại còn nhìn thấy bọn họ ở đây, thì ta cho nàng đẹp mặt.”
Kết quả Cửu công chúa còn chưa kịp nói gì, Hương Thảo, Lan Tâm vừa đi tới lập tức bị dọa đến mức khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch, hoàn toàn quên mất quy tắc Kim Phi vừa nói lúc nãy. Phịch một tiếng, quỳ xuống trước mặt Kim Phi, hai mắt ngấn lệ hô lên: “Đại nhân, nô tỳ biết sai rồi, cầu xin đại nhân đừng đuổi nô tỳ về!”
Nếu như bị Kim Phi đuổi về chỗ của Khánh phi, không chỉ chuyện khế ước bán thân hết hy vọng, nói không chừng còn phải chịu phạt.
Kim Phi đoán ra được sự lo lăng của hai người họ, bèn giải thích: “Không phải ta đuổi hai người về chỗ nương nương đâu,
mà là bảo hai người về nghỉ ngơi trước đi, ngày mai lại đến!”
Nghe thấy Kim Phi nói vậy, hai người Hương Thảo, Lan Tâm lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng không đợi hai người họ thở phào xong, lại nghe thấy Kim Phi tiếp tục nói: “Nhưng từ ngày mai các ngươi tới đây, các ngươi chỉ cần làm tốt việc của mình, giúp Châu Nhi chăm sóc tốt cho điện hạ là được, không được giống như vừa nãy nữa, hiểu chưa?”
“Hiểu rồi ạ!”
Hương Thảo, Lan Tâm vội càng gật đầu.
“Đứng lên đi, sau này đừng tùy tiện quỳ xuống nữa.”
Kim Phi lại nói tiếp: “Quay về nghỉ ngơi đi, giờ Mão ngày mai đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3380745/chuong-1645.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.