Ta định mỗi một trấn xây một trường tiểu học, và ít nhất mỗi huyện xây một trường trung học!” Kim Phi trả lời.
“Nhiều vậy sao?” Trần Cát trợn tròn mắt.
Giao thông vận tải và thông tin liên lạc đều rất lạc hậu, để thuận tiện cho việc quản lý, bất kể là quận huyện hay là trấn đều nhỏ hơn so với kiếp trước của Kim Phi một ít.
Ngay cả Hoàng đế như Trần Cát cũng không biết Đại Khang có bao nhiêu trấn.
Nhưng ông ta biết ít nhất cũng phải vượt qua năm con số.
Dựa theo lời nói của Kim Phi, mỗi một trấn mở một trường tiểu học, vậy chẳng phải là mở ít nhất hơn mười nghìn trường học sao?
“Bệ hạ, mỗi một trấn mở một trường tiểu học là nhiều sao?”
Kim Phi nói: “Cho dù là trấn nhỏ xa xôi, thì tất cả những đứa trẻ trong trấn cộng lại cũng phải mấy trăm người, ít nhất phải xây một trường học, còn những trấn giàu có và đông đúc hơn, sợ là phải mở hai ba trường mới được.”
Thật ra thì mục tiêu của Kim Phi là được giống như hồi bé của y ở kiếp trước, mỗi làng mở một trường tiểu học, mỗi trấn ít nhất mở một trường trung học.
Như vậy mới có thể thực hiện phổ cập lý tưởng giáo dục của ÿy.
Nhưng cân nhắc đến tình trạng thực tế của Đại Khang, Kim Phi chỉ có thể lùi một bước, trước hết mỗi trấn mở một trường tiểu học, sau đó mới tiến hành dần dần.
Đây là cả một kế hoạch lâu dài, Kim Phi chuẩn bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3380684/chuong-1584.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.