Trên tường thành phía Bắc, sau khi Kim Phi nhìn thấy cột khói, một mực nhìn về hướng Tây.
Sau khi nhìn thấy giáp đen ky binh từ trong ống nhòm, Kim Phi lập tức ra dấu tay.
Mười mấy phút sau, cái khinh khí cầu đầu tiên bay lên từ phía thành nam.
Ngay sau đó là cái thứ hai, thứ ba, thứ tư... “Mau nhìn đi, thứ trên trời là cái gì?”
“Ta nói là đã nhìn thấy một ngôi nhà bay trên trời, các ngươi còn nói ta khoác lác, bây giờ đã tin chưa?”
“Trời ơi, một ngôi nhà lớn như vậy, làm sao có thể bay lên trời chứ?”
Từng cái khinh khí cầu khổng lồ lướt qua trên bầu trời kinh thành.
Vô số dân chúng ở kinh thành lao ra đường phố, ngửa đầu lên xem.
Lúc này khinh khí cầu bay lên chưa lâu nên chưa bay được cao, vậy nên nhìn rất khổng lồ, rất tráng lệ.
Người cũng trấn động giống như dân chúng, là văn võ bá quan đúng trên tường thành phía bắc.
Khi khinh khí cầu xếp hàng lướt qua đỉnh đầu, có một cảm giác áp bức đập vào mặt.
Một số ít quan văn nhát gan bị doạ sợ đến run chân, phải vịn vào tường thành mới có thể đứng vững.
“Chẳng qua chỉ là mấy cái khinh khí cầu thôi mà, nhìn đám người các ngươi chẳng ra thể thống gì!”
Trần Cát liếc nhìn văn võ bá quan một cái, bất mãn nói.
Ông ta hoàn toàn quên mất phản ứng của mình khi lần đầu nhìn thấy khinh khí cầu.
“Bệ hạ, khinh khí cầu là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3380606/chuong-1506.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.