Trên đường lớn ở kinh thành, trong một căn nhà phía sau cửa hàng của nhà họ Lưu, tiếng chém giết vang rung trời, ánh lửa bùng lên bốn phía!
Thấm Nhi và Châu Nhi mỗi người cầm một thanh hắc. đao, đứng ở cửa chính của gian nhà dàn trận chờ đợi.
Cửu công chúa ngồi trên ghế đẩu trong gian nhà chính, tay cầm nỏ, vẻ mặt cực kỳ khó coi.
Lúc còn ở Xuyên Thục, Cửu công chúa cũng biết giết nhiều quyền quý như vậy, khi trở lại chắc chắn sẽ không được yên thân.
Nhưng cô ấy có nghĩ cỡ nào cũng không ngờ đối phương lại dám ra tay trong kinh thành.
Từ nãy đến giờ, gây ra động tĩnh lớn như vậy, cấm quân vẫn không xuất hiện, nghĩa là cấm quân chắc chẵn đã bị chặn lại
“Chẳng lẽ người Đông Man bắt đầu tấn công thành rồi?”
Cửu công chúa lặng lế suy đoán.
Trừ nguyên nhân này ra, cô ấy quả thật không nghĩ ra cách giải thích nào khác.
Ầm!
Cửu công chúa đang phân tích tình hình, đột nhiên nghe thấy trong sân truyền tới một tiếng vang thật lớn.
Cô ấy quay đâu nhìn sang, phát hiện bên kia có một vách tường đã bị sập.
Một đám người mặc đồ đen đeo mặt nạ tràn vào qua cái lỗ.
“Mau, chặn lại!"
Liêu Ấn dẫn năm người lính giáp đỏ lao tới
Hôm nay anh ta vốn dĩ phải đi trấn thủ hoàng cung, nhưng trước khi Tân Trấn ra khỏi thành sợ Cửu công chúa xảy ra chuyện, nên để anh ta ở lại, dẫn nửa số người kia đi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3380559/chuong-1459.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.