“Thích châu Thủy Ngọc là một trong số các lý do, điều quan trọng nhất là các cường hào địa chủ khắp nơi đều tích lũy lượng lớn lương thực, chuẩn bị kiếm bộn tiền sau khi bọn quyền quý tăng giá lương thực lên, kết quả bây giờ điện hạ chém hết đám quyền quý và còn ép chết giá lương thực, công trường cũng phát lương thực làm tiền công, dân chúng cũng không tìm bọn họ để mua lương thực nữa, lương thực của bọn họ đều sắp hỏng trong tay luôn rồi”
Chung Linh Nhi giải thích nói: "Nhiều lương thực như vậy, để trong tay cũng không ăn hết được, đổi thành châu Thủy Ngọc cũng có thể dùng làm vật gia truyền là phương án tiết kiệm chỉ phí tốt nhất cho các địa chủ."
Chiều hôm nay, rất nhiều địa chủ tương đối gần quận thành đã đến thương hội hỏi xem những châu Thủy Ngọc nhỏ có phải là do bọn họ sản xuất không, còn hỏi bọn họ có còn nữa không"
"Nếu là như vậy thì, chúng ta phải điều chỉnh sách lược!"
Kim Phi trầm ngâm một lát, sau đó ngẩng đầu nói: 'Sáng sớm ngày mai dùng chim bồ câu truyền tin cho Tiểu Bác, bảo cô ấy nhanh chóng gửi một lô châu Thủy Ngọc nhỏ đến cho tất cả các thương hội ở Xuyên Thục, sau đó bán ra dưới hình thức bán đấu giá như ở Giang Nam!
Tất cả lương thực được đấu giá cũng không cần phải vận chuyển đi nơi khác, mà trực tiếp giao cho tiền trang ở địa phương là được.
À nhớ dặn Tiếu Bắc nhắc nhở các thương hội chú ý kiểm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3380467/chuong-1405.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.