Khi đám người Kim Phi trở lại dưới chân núi, trời đã sắp tối
Người dân đã ăn cơm xong, tụ tập trên khu đất trống, vây quanh đống lửa yên lặng chờ đợi.
“Bọn họ không đi nghỉ ngơi, ở đây làm gì?” Kim Phi hỏi.
“Hôm nay đội ca múa Kim Xuyên sẽ tới đây biểu diễn, mọi người đang chờ xem ca múa đấy.”
Ngụy Đại Đồng giải thích nói. “Thanh Diên tới rồi à?” Kim Phi sững sờ.
Lúc đầu Khánh Hâm Nghiêu đưa đám vũ nữ và Thanh Diên cho y, Kim Phi không có cách sắp xếp khác, đành để Thanh Diên thành lập một đội nhảy múa.
Ban đầu Kim Phi chỉ muốn tìm chút việc cho đám vũ nữ làm, ai ngờ biểu hiện của đám người Thanh Diên, lại vượt xa sự chờ mong của Kim Phi.
Sân khấu kịch của đội nhảy múa biểu diễn đã động viên những dân tị nạn có dấu ấn trên mặt rất nhiều, rất nhiều cô nương định tự sát, sau khi xem sân khấu kịch, đều lấy lại niềm tin để sống tiếp.
Vì thế Kim Phi đã giữ đội nhảy múa lại, còn chính thức đổi tên là đoàn ca múa Kim Xuyên, do Thanh Diên làm đoàn trưởng, Trần Văn Viễn lúc đầu viết kịch bản ở dốc Đại Mãng làm phó đoàn trưởng, kiêm tổng biên.
Công việc chủ yếu của đoàn nhảy múa, chính là biểu diễn cổ vũ động viên cho các xưởng và tiêu cục.
Sau này Tiểu Ngọc nhận ra sân khấu của đoàn nhảy múa rất thích hợp để tuyên truyền cho dư luận, nên tìm Thanh Diên và Trần Văn Viễn, tùy chỉnh một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3380455/chuong-1393.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.