“Mộ Lam tiểu thư yên tâm đi, vải của khinh khí cầu là do tiên sinh đặc biệt sai người làm, rất chắc chắn, dùng dao cũng khó chém rách được.”
Lão Ưng cười nói: “Cho dù có rách, khinh khí cầu cũng không rơi ngay lập tức mà sẽ từ từ hạ xuống.”
y ta có thể bay cao đến đâu?” Khánh Mộ Lam hỏi. “Ta thử một lần rồi, cao nhất là hơn ba trăm trượng!”
Lão Ưng nói: “Không phải không bay cao hơn được, mà khi đó bọn ta buộc tất cả dây thừng lại cũng chỉ ba trăm trượng, sau đó bọn ta tìm được nhiều dây thừng hơn nhưng tiên sinh lại không cho bọn ta thử nữa”
Vì để an toàn, trong thời gian huấn luyện và bay thử, dưới khinh khí cầu buộc một sợi dây an toàn để tránh bị gió lớn cuốn đi.
Lần thí nghiệm đó, Lão Ưng dùng hết dây thừng dự trữ rồi.
“Không phải không cho ngươi thử, mà là ngươi chưa nắm rõ cách sử dụng khinh khí cầu, bay cao quá không an toàn”
Kim Phi nói: “Cơm phải ăn từng miếng, chân phải bước đi từng bước. Nếu ngươi nhất định muốn thử, sau này có thể thử bay năm trăm trượng.”
“Vâng!” Lão Ưng vội vàng gật đầu.
“Độ cao khác nhau, tốc độ gió cũng khác nhau, dưới mặt đất không có gió, không có nghĩa trên trời cũng vậy.”
Kim Phi nhắc nhở: “Đợi ngươi thích ứng với năm trăm trượng rồi hãy tìm ta thương lượng độ cao cao hơn, tuyệt đối không được tự ý quyết định, nếu bị ta phát hiện thì cả đời ngươi đừng hòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3380425/chuong-1363.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.