“Làm gì tiếp theo...”
Quan Hạ Nhi suy nghĩ một lúc, không trả lời, mà nhìn về phía Tiểu Ngọc hỏi: “Chung Linh Nhi đã về chưa?”
Quảng Nguyên là một trong những trạm quan trọng do Kim Phi sắp xếp, đồng thời cũng là trụ sở bên ngoài của tiêu cục Trấn Viễn.
Nếu Chung Linh Nhi dẫn nhân viên hộ tống Quảng Nguyên về, sẽ có một lực lượng chiến đấu mới.
“Cầu treo ở Hắc Phong Lĩnh đã bị đốt cháy, bây giờ biên giới Kim Xuyên có rất nhiều thổ phỉ, đoán chừng đến sáng mai mới có thể quay về." Tiểu Ngọc đáp.
“Gián điệp đáng chết!” Quan Hạ Nhi cản răng.
Cầu treo có thể rút ngắn một nửa đoạn đường từ Kim Xuyên đến Quảng nguyên, nếu cầu treo vẫn còn, hôm qua Chung Linh Nhi đã về tới làng Tây Hà.
Bây giờ cầu treo bị phá hủy, nhất định phải vòng qua Kim Xuyên, không chỉ đường xa gấp đôi, còn cần đề phòng thổ phỉ liên tục lao ra dọc đường, làm trễ nhiều thời gian.
“Thiết Ngưu đã về chưa?” Quan Hạ Nhi lại hỏi. “Đang về, tính thời gian, có lẽ cũng sắp tới rồi.”
“Vậy chờ Thiết Ngưu và Chung Linh Nhi đều trở về, thì lập tức làm theo lời căn dặn của đương gia.”
Quan Hạ Nhi nói: “Thiết Tử ca, Ngọc Nhi, chúng ta trông chừng nhà cửa, Thiết Ngưu lập một đội ky binh đi trấn áp thổ phi!"
“Thiết Ngưu sát khí nặng, để anh ta trấn áp thổ phỉ là thích hợp nhất.” Lưu Thiết gật đầu.
Ba người đều nghĩ rằng Chung Linh Nhi sáng mai mới có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3380351/chuong-1289.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.