Núi Dương Khuyên.
Lúc này mặt trời đã xuống núi, sương mù cũng dần trở nên dày đặc hơn.
Trên con đường mòn dẫn lên núi, đâu đâu cũng thấy có vết máu.
Mới đầu các nữ công nhân trên núi Thiết Quán chiến đấu rất thuận lợi, dưới sự chỉ huy của Tân Phi, các nữ công nhân đã dùng cung nỏ hạng nặng và xe bần đá để phong tỏa đường núi, thổ phỉ hoàn toàn không có lối lên.
Nhưng khi sương mù trở nên dày đặc, các nữ công nhân dần dần không nhìn rõ được vị trí của thố phi.
Lúc đầu, các nữ công nhân còn có thể chặn kẻ địch ở khoảng cách mấy trắm bước chân.
Khi sương mù càng lúc càng dày đặc, tầm nhìn thấp hơn, thổ phi cũng càng lúc càng gần.
Mới nãy thổ phỉ lại phát động một đợt xung phong, tuy rằng đã bị đánh lui, nhưng lúc này khoảng cách của bọn chúng với các nữ công nhân hiện còn chưa đến 50 bước.
Điểm chết người là khi màn đêm buông xuống cũng là lúc sương mù càng dày đặc hơn.
Tâm nhìn đã không quá 15 mét.
Điều này làm Tân Phi cực kỳ lo lắng, vừa phái nhân viên hộ tống dân nữ công nhân đi lên phía trước nhóm lửa trại, vừa tự hỏi có nên khuyên Tả Phi Phi tạm thời rút lui hay không.
Có điều anh ta còn chưa nghĩ xong thì đã có mấy tiếng hét lớn vang lên trong màn sương dày đặc, sau đó là một mũi tên lệnh nổ vang ở giữa không trung.
“Địch tấn công!”
Nhân viên hộ tống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3380335/chuong-1273.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.