Khu vực xung quanh núi Thiết Quán là đồi núi, xét về địa hình thì quả thực thích hợp ngăn chặn bọn thổ phỉ hơn làng Tây Hà
Vả lại các nữ công nhân cũng tình nguyện tham gia chiến đấu.
Nếu anh ta và Tả Phi Phi không đồng ý thì đúng là không ổn thật.
Tân Phi phát hiện các nữ công nhân đã bất đầu nhận nỏ, biết chuyện đã không còn cách nào để cứu vẫn, dứt khoát bỏ Ý định khuyên can, hỏi: "Tả trưởng xưởng định đánh như thế nào?"
"Ta không biết nhiều về chiến đấu, ta đang định bàn bạc với trung đội trưởng Tân, nhưng chưa kịp làm gì thì ngươi đã tới"
Tả Phi Phi nói: "Trung đội trưởng Tăn nghĩ nên đánh như thế nào?"
Cô ấy được Kim Phí mua từ nơi khác, từ khi lên núi Thiết Quán đến nay cũng không xuống núi được mấy lần, hoàn toàn không quen thuộc với địa hình xung quanh.
Mà quê hương của Tân Phi lại gân núi Thiết Quán, ông nội và cha anh ta đều là thợ sẵn nên vô cùng quen thuộc với từng ngọn núi, khe núi xung quanh
Nhưng Tân Phi không trả lời ngay câu hỏi của Tả Phi Phi, mà cau mày, suy nghĩ một lúc rồi mới nói: "Tả trưởng xưởng đã nói thế, vậy thì ta cũng không khách khí! Nếu nhất định phải đánh, ta nghĩ chúng ta nên ra tay ở núi Dương Khuyên!”
"Vì sao?"
“Đường chính của núi Dương Khuyên một bên là vách đá, một bên là vách núi dựng đứng, thích hợp để phục kích nhất, hơn nữa bọn người ở mương Quải Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3380328/chuong-1266.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.