Nhưng không ngờ Tả Trương Thị lại biểu hiện khác thường, còn chủ động đưa ra lời khuyên.
Tả Phi Phi trầm ngâm một lát, cuối cùng vẫn gật đầu, nói “Mẹ, mẹ nói đi."
“Mẹ thấy con nên đi ngăn đám thổ phỉ này lại!" Tả Trương Thị nói
“Vi sao?
"Bởi Kim tiên sinh có ơn với chúng ta và toàn bộ các cô. gái trên núi Thiết Quán này. Nếu bây giờ con giấu giếm các cô ấy, hoặc không cho các cô ấy đi giúp, sau này không những không biết ăn nói thế nào với Kim tiên sinh, mà những nữ công nhân có thể sẽ oán hận con. Sau này con sẽ quản lý xưởng như thế nào?"
Bà ta nói tiếp: "Cho nên, mẹ thấy, con nên nói rõ mọi việc ra như Quan Hạ Nhi, sau đó để mọi người tự lựa chọn, ai đi ngăn thổ phỉ thì báo tên. Như vậy sẽ chẳng còn ai oán trách
con nữa."
Tả Phi Phi nghe thấy vậy thì khẽ gật đầu: "Đây cũng là một cách..."
“Phi Phi, từ mương Quải Tử tới núi Thiết Quan cũng không xa, nếu đã quyết định thì phải nhanh lên, nếu không sẽ không kịp mất!”
Tả Trương Thị nhắc nhở.
“Được rồi, cứ làm theo lời mẹ nói!"
Tả Phi Phi siết chặt tay lại rồi đứng dậy.
"Phi Phi, con là trưởng xưởng, nhưng trong lúc này lại là tướng quân, nhiệm vụ của con là chỉ huy tác chiến thôi, không cần phải xông pha ra ngoài kia đâu, hiếu chưa?”
Tả Trương Thị giữ tay áo Tả Phi Phi lại, nhắc nhở. Truyện Thám Hiểm
"Con biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3380326/chuong-1264.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.