"Tướng công, chàng nói như vậy là không có lương tâm rồi. Hạ Nhi tỷ tỷ đều vì làng và vì chàng thôi mà, sao có thể nói tỷ ấy làm bậy chứ?"
Đường Tiếu Bắc bất bình thay cho Quan Hạ Nhi: "Lúc đó huyện lệnh muốn đóng cửa nhà xưởng, người mà hẳn cứ đi cũng đã trên đường tới, trong tình huống đó, chàng nói xem Hạ Nhi tỷ tỷ phải làm thế nào?"
"Ta.." Kim Phi bị hỏi khó không trả lời được.
Đổi vị trí lại mà thử suy nghĩ một chút, nếu như lúc đó y có ở trong làng, cũng không nghĩ ra được cách nào tốt hơn.
Cách của Quan Hạ Nhi mặc dù không hợp lế thường, nhưng cũng là cách nhanh nhất để phá hỏng âm mưu của Thái Lưu Dương.
"Được rồi, bây giờ chúng ta vẫn còn cách Kim Xuyên rất xa, cho dù là chàng bứt rứt trong lòng, hay là thật sự không vui, chưa tới nơi thì nghĩ nhiều cũng vô dụng”
Đường Tiểu Bắc múc một muỗng canh cho Kim Phi: "Mau. ăn cơm rồi nghỉ ngơi đi, ngày mai còn phải dậy sớm để lên đường đấy"
"Cũng không biết bên phía Hạ Nhi bây giờ thế nào!"
Kim Phi bưng chén lên, khẽ thở dài một hơi.
“Yên tâm đi, chắc chản sẽ không có chuyện gì đâu." Đường Tiếu Bắc an ủi
Ăn cơm tối xong, hai người đi ngủ sớm.
Có thể bởi vì tin tức lúc sáng, Kim Phi ngủ không yên, cứ gặp ác mộng cả đêm.
Trong mơ, làng Tây Hà bị thổ phỉ tấn công, lúc y trở về, chỉ thấy một mớ hỗn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3380321/chuong-1259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.