Gã mặt sẹo vậy mà vẫn còn chưa chịu dừng lại. Sau khi đá bay Đại Lưu xong, còn lập tức bổ nhào về phía Kim Phi, rõ ràng là đang muốn bắt lấy Kim Phi.
“Mau, cản hắn lại mau!”
Đồng tử Trương Lương co lại, lập tức dẫn một đội nhân viên hộ tống tới chặn đường.
“Tiết Hành Lư, Kim tiên sinh là thống lĩnh hộ vệ của ta, ngươi dám động đến một sợi tóc của ngài ấy, ta sẽ liều mạng với ngươi!”
Cửu công chúa cũng biến sắc.
Nhưng Tiết Hành Lư lại giống như không hề nghe thấy. Vẻ mặt vẫn khinh thường như cũ mà cười khẩy.
Gã mặt sẹo vẫn tiếp tục bổ nhào về phía Kim Phi.
Vào lúc gã sắp lao đến trước mặt, Kim Phi giơ tay phải lên.
Sau đó gã mặt sẹo thấy một cái lỗ đen nhánh.
Pằng!
Một tiếng nổ cực lớn!
Gã mặt sẹo ngã bay ra ngoài.
Máu thịt lẫn lộn khắp cả khuôn mặt.
Động tĩnh rất lớn khiến tất cả mọi người giật nảy mình.
Lúc này mọi người mới nhìn thấy một làn khói xanh tỏa ra từ tay Kim Phi.
Trong đám con em nhà quyền quý có một quy tắc ngầm.
Bình thường đánh nhau chửi nhau là chuyện như cơm bữa, máu dồn lên não còn có thể gọi đám gia nô tới sống mái với nhau.
Thế nhưng về cơ bản sẽ không ai giết hộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3380103/chuong-1208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.