Kim Phi cười khẩy: “Hôm nay cho vị Tiết công tử này một trăm con, ngày mai sẽ còn có Chu công tử, Trương công tử tới tìm ta. Chút ngựa chiến này chia cũng không đủ để bọn chúng nhét kẽ răng!”
Đám người quyền quý này đều là nhìn đĩa mà gắp. Y và Cửu công chúa đều có ngựa chiến, nhưng y lại dễ bắt nạt hơn Cửu công chúa.
Trước tiên cướp sạch sẽ ngựa chiến trong tay y đã rồi mới có người tìm cách lấy đi của Cửu công chúa.
Lần đến đầu tiên này tuyệt đối không được phép nhân nhượng, cho dù là Cửu công chúa có đồng ý xuất mã thì cũng không được.
Đám người này là một lũ linh cẩu, chỉ cần có cơ hội, bọn chúng sẽ gào lên, xông tới.
Hôm nay có thể đến cướp được ngựa chiến của y thì ngày mai cũng có thể cướp đi được xà phòng thơm, Hắc Đao, guồng quay tơ của y đi!
Nói không chừng ngay cả làng Tây Hà cũng sẽ bị chia cắt.
“Bọn họ đâu?” Kim Phi hỏi.
“Ta vừa nhận được tin, là tới thông báo ngay cho tiên sinh.” Đại Lưu đáp: “Có lẽ bây giờ vẫn đang ở ngoài núi đợi.”
Dứt lời, một cận vệ chạy như bay vào: “Tiên sinh, Tiết Hoành Lư xông vào chuồng ngựa rồi. Còn đánh chết mấy người dân trông coi ngựa nữa!”
“Cái gì?”
Kim Phi sửng sốt.
Sau khi Cửu công chúa chia ngựa chiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3380100/chuong-1205.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.