Phương thức chiến đấu của thế giới này cũng lạc hậu y như việc luyện kim loại và dệt vải, đa phần các cuộc chiến đều là địch và ta đôi bên điều binh mã ra, sau đó kiếm một mảnh đất trống đánh xáp lá cà, bên nào không gượng được nữa thì thua.
Như Khánh Hoài dẫn dụ kỵ binh Đảng Hạng đi lòng vòng trong núi cũng đã được coi là cao thủ thống quân rồi.
Đan Châu đánh trận nửa cuộc đời, thế mà cũng là lần đầu tiên gặp được đối thủ lợi dụng nước lũ để đối phó kẻ địch.
"Tướng quân, kẻ chúng ta cần phải đề phòng không phải là công chúa Trần Văn Nhi, mà chính là kẻ tên Kim Phi”.
Một ông lão để râu dài đi vào trong lều chính.
“Kim Phi? Người đó là ai?”
Đan Châu cau mày lại, hỏi.
“Kim Phi là Nam tước Thanh Thủy của Đại Khang, bây giờ đang là thống lĩnh hộ vệ của công chúa Đại Khang Trần Văn Nhi”.
Ông lão vuốt chòm râu, đáp lại.
“À, ta nhớ rồi. Nghe đồn Trần Văn Nhi trời sinh tính tình phong lưu, qua lại với một Nam tước Thanh Thủy tên Phi gì đấy. Trước ngày đến Thổ Phiên, cô ta còn đi tìm tên Nam tước này, gặp riêng mấy ngày. Lúc đó ta còn không tin, ai ngờ lại là sự thật”.
Đan Châu như đã ngộ ra, nói: “Trần Văn Nhi cũng thật không biết xấu hổ, lại còn đưa nhân tình lên làm thống lĩnh hộ vệ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3380028/chuong-1133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.