Cửu công chúa thu hồi suy nghĩ, quay đầu nhìn Kim Phi: "Tiên sinh, tiếp theo chúng ta nên làm gì?"
"Tiếp theo, đã đến lúc chúng ta phản công!"
Kim Phi ngước nhìn lên bầu trời và nói: "Lương ca, phóng khói đi”.
Ngay sau đó, một cột khói khác bay lên bầu trời.
Chỉ là lần này cột khói có màu đỏ.
Núi Mao Nhi.
Nhóm Mạnh Thiên Hải đến núi Mao Nhi chỉ mang theo lương thực dùng trong vài ngày, cho dù sau đó khổ cực có tiết kiệm hơn nữa, nhưng thức ăn cũng đã hết từ lâu.
Hiện giờ ở núi Mao Nhi, đừng nói là heo rừng thỏ rừng, ngay cả mấy con vật trốn sâu trong hang hốc như rắn ếch chuột bọ gì đó cũng đều bị đào bới diệt sạch hết rồi.
Sau đó, binh lính bắt đầu gặm vỏ cây, ăn rễ cỏ.
Nếu cứ kéo dài như vậy, đừng nói là đánh giặc, binh lính đều sẽ bị chết đói trước.
Thời gian này, Mạnh Thiên Hải cũng đã thử dẫn người đi phá vòng vây, nhưng người Thổ Phiên chiếm địa thế thuận lợi, thật sự không thể thoát ra được.
Trong lúc Mạnh Thiên Hải định làm liều được ăn cả ngã về không, thì nhận được bồ câu đưa thư của Cửu công chúa.
Kể từ khi phát hiện người Thổ Phiên ở dưới chân núi bỏ chạy hơn một nửa, Mạnh Thiên Hải biết hành động Cửu công chúa đã bắt đầu rồi.
Trước tiên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3380018/chuong-1123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.