hông quen thì tôi có thể vào rừng kiếm vài còn thú đem về nướng".
Tần Vạn Hào giễu cợt: "Mày coi tao là đồ ngu đấy à? Mày nghĩ lần này là đi dã ngoại đấy à?"
Tần Trọng cúi đầu, không dám nói thêm gì nữa.
Lúc này, Tần Vạn Hào có cảm giác như đột nhiên nghe thấy tiếng động kỳ lạ nào đó.
Lập tức hỏi: "Mày có nghe thấy gì không?"
Tần Trọng cùng đám người bên cạnh liếc nhau một cái, liền lắc đầu.
"Không?"
"Đồ ngốc, nghe kĩ mà xem!"
Lúc này, doanh trại của Tần Vạn Hào đột nhiên trở nên yên tĩnh.
Mọi người đều hơi vểnh tai lên và chăm chú lắng nghe động tĩnh xung quanh.
Tất cả mọi người kể cả Tần Trọng đều nghe thấy một âm thanh rất lạ.
Âm thanh từ xa vọng đến nghe như tiếng trẻ con hát, bài đồng dao khiến người ta rợn tóc gáy.
"Hồng nương tử mang quả đào lớn, chuột vác thịt mèo,
Muỗi đẻ một quả trứng thiên nga, làm vỡ nó, đẫm máu,
Chạy đằng trước nhảy đằng sau, ai gối bờ vai thầm cười".
Tần Vạn Hào nhìn chằm chằm Tần Trọng nói: "Giờ chúng mày đều nghe thấy đúng không?"
Mọi người gật đầu lia lịa.
Âm thanh càng ngày càng gần, Tần Vạn Hào lập tức đứng lên nói với người bên cạnh.
"Đi, chúng ta đi xem".
Tần Trọng cùng một tên thủ hạ bên cạnh liếc nhau.
Mồm thì nói như vậy, nhưng Tần Vạn Hào cũng không dám đi đầu.
Thay vào đó, ông ta được thuộc hạ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/328557/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.