ười của cậu hiện đang nằm trong quan tài, có nên cử người qua xem thử không?"
Mặc dù trên mặt Tần Vạn Hào tràn đầy vẻ quan tâm săn sóc.
Thực ra, ông ta đang mở cờ trong bụng.
Mallory còn chưa làm gì, thì lúc này đám người Lý Phong đã tiến vào lúc nãy.
Từng người một bước ra khỏi miếu một cách vui vẻ.
Giống như cầu thần bái Phật đã linh nghiệm vậy.
Trên khuôn mặt mỗi người đều mang theo một nụ cười.
Đám người Lý Phong xuống núi và ra khỏi làng ngay dưới mũi của đám người Tần Vạn Hào, Mallory.
Tần Vạn Hào và Mallory nhìn nhau.
Họ nhanh chóng dẫn mọi người xuống sườn núi.
Bọn họ cũng không vội theo bước chân của Lý Phong, mà đi tới cổng miếu.
Ông cụ vẫn cuộn tròn như trước, ngồi trên ghế, đôi mắt đờ đẫn.
Người đàn ông cường tráng dưới quyền Mallory bước nhanh về phía trước, nắm lấy cổ áo cụ già, vừa nói tiếng Anh vừa phun nước miếng vào ông cụ.
Nhưng ông cụ nghe không hiểu nên ngơ ngác nhìn người đàn ông lực lưỡng.
Mallory bước tới và nói với ông cụ.
"Lão già, tôi muốn biết vừa rồi chuyện gì đã xảy ra?"
"Tại sao người của tôi khi vào lại bị đối xử như vậy?"
"Còn đám người kia lại vui vẻ bước ra như thế?"
Kết quả là ông cụ đã nói một câu khiến Mallory không nói nên lời, ông già nói rằng muốn vào miếu phải mua hương.
Nếu không vào rồi thì đừng hòng ra.
Tần Vạn Hào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/328549/chuong-206.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.