ng khóc của trẻ con
Còn có tiếng vọng lại.
Những tảng thạch nhũ chồng chéo lên nhau.
Lý Phong nói với mọi người.
"Bởi vì không biết sẽ có chuyện gì xảy ra nên mọi người nhất định phải cẩn thận".
"Càng đến gần bảo tàng càng có nhiều chuyện bất ngờ xảy ra".
Thấy mọi người gật đầu, Lý Phong dẫn theo đoàn người tiếp tục đi về phía trước.
Bốn phía xung quanh tối đen như mực.
Nhưng lại cảm thấy không gian xung quanh vô cùng trống trải.
Nhiều lúc chiếu đèn lên trên nhưng ánh sáng lại không thể chiếu đi xa.
Cảm giác giống như tất cả mọi người đang bước đi trên cánh đồng mênh mông rộng lớn.
Chỉ lúc mọi người ngẩng đầu lên mới thấy, ánh đèn chỉ chiếu được lên vách đá trên đầu bọn họ.
Đi mãi, phía trước bỗng truyền đến một âm thanh kỳ lạ.
Hứa Hạo Nhiên nói trước.
"Ơ, mọi người có nghe thấy tiếng gì kỳ lắm không?"
Hứa Hạo Nhiên vừa dứt lời.
Ngay phía trước cách chỗ bọn họ đứng không xa bỗng truyền đến tiếng khóc trẻ con.
Nếu tiếng khóc này ở thành phố hay ở một một ngôi làng từ xa vọng lại thì rất bình thường.
Nhưng dưới lòng đất âm u thế này lại nghe thấy tiếng trẻ con khóc, đúng là làm cho người ta dựng tóc gáy.
Theo bản năng Hứa Hạo Nhiên dựa sát vào người Lý Phong.
"Anh rể, đây là tiếng gì thế?
"Nghe mà ghê người quá".
Tiếng khóc này ban đầu mới nghe thì giống tiếng khóc của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/328535/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.