thì bà ấy lột một lớp da của em ra mất".
Đoàn người càng đi xa, tiếng khóc của trẻ con càng to hơn.
Hơn nữa tiếng khóc vọng lại giống như đang nó quanh quẩn trong bóng tối xung quanh bọn họ vậy.
Nhưng dù mọi người chiếu đèn pin bốn phía cũng không thấy sinh vật sống nào cả.
Bởi vì xung quanh bọn họ ngoài thạch nhũ thì chỉ có vài vũng nước đọng.
Mấy vũng nước đọng rất sâu, dù chiếu đèn xuống cũng không nhìn thấy đáy.
Hứa Hạo Nhiên nghe mà sởn da gà.
Cậu ta giơ hai tay lên bịt kín tai mình nhưng vẫn nghe thấy tiếng khóc.
"Anh rể ơi rốt cuộc đây là thứ gì chứ?"
Lúc này Lý Phong kéo Hứa Hạo Nhiên đến bên cạnh một vũng nước.
"Giờ em tắt đèn trên đầu đi".
Ngay khi cậu ta tắt đèn, trước mặt tối đen như mực.
Mà mắt cậu ta cũng quen dần với bóng tối.
Hứa Hạo Nhiên phát hiện trên những tảng đá bên cạnh le lói ánh sáng.
Ánh sáng của nó giống như ánh sáng đom đóm nhưng số lượng rất nhiều.
Mà nhờ ánh sáng le lói của nó, Hứa Hạo Nhiên phát hiện ở những vũng nước đọng hình như có thứ gì đang nhúc nhích.
Thứ đó nhích một chút thì tiếng khóc trẻ con lại càng rõ hơn.
"Ối giời!"
"Ối giời!"
"Trong nước có gì ý".
Trong vũng nước sâu có thứ gì đó đang chuyển động.
Hứa Hạo Nhiên phát hiện có một loại sinh vật màu xám trắng đang bò từ vũng nước lên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/328511/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.