Jeep dừng ở bãi đỗ xe trong biệt thự nhà họ Tần.
Có mấy người đàn ông từ trên xe bước xuống.
Màu da của những người này khác nhau, đến từ các quốc gia và chủng tộc khác nhau.
Nhưng trên người bọn chúng lại có một điểm chung giống nhau, đó là sự hung ác.
Mặt mày bọn chúng dữ tợn.
Trên mặt còn có vết sẹo dài, nhìn là biết không dễ chơi rồi.
Lúc này Tần Vạn Hào và Lý Thiên Kiêu đang đứng trên ban công.
Tần Vạn Hào chỉ tay vào gã tóc vàng dẫn đầu ở xa nói.
"Tên thủ lĩnh là Mallory, trước đây gã là thành viên lực lượng SEAL của hải quân Mễ".
"Lúc Mallory ở hải quân Mễ đã đạt được rất nhiều huy hiệu".
"Còn từng được tổng thống Mễ khen ngợi".
"Nghe nói gã có năng lực đặc biệt, một mình gã có thể tay không vật nhau với gấu, thậm chí có thể lặn dưới nước hơn mười phút".
Tần Vạn Hào hiểu rõ Mallory như lòng bàn tay, có thể nói rõ quá khứ của gã.
"Sau này gã phạm phải một sai lầm nghiêm trọng nên đã bị đuổi khỏi hải quân Mễ".
"Sau khi rời khỏi SEAL, gã liền gia nhập đám lính đánh thuê, lang thang khắp thế giới, vì tiền mà chuyện gì cũng dám làm".
Lý Thiên Kiêu hỏi: "Giờ bọn bọ đến nước ta làm gì?"
Tần Vạn Hào cười nói: "Bà còn nhớ ông chủ Hoàng mà lúc trước tôi nhắc đến không?"
Lý Thiên Kiêu nghĩ lại, sau đó hai mắt trợn to.
"Ông nói ông chủ Hoàng buôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/328500/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.