ống, vẻ mặt thờ ơ nhìn những người trước mặt.
Từ trước đến nay, Lý Phong chỉ coi những người trước mắt là một đám tạp nham mà thôi.
Anh chưa bao giờ chủ động ra tay.
Vì đang đợi những con cá này tự cắn câu.
Sau đó nhanh gọn lẹ giải quyết chúng.
Lần này, hiếm khi Lý Phong chủ động ra tay giải quyết.
Từ sau khi Lý Phong bước lên đỉnh cao ở Hồng Hải, chẳng có mấy việc khiến anh phải chủ động ra tay cả.
Người khiến Lý Phong ra tay, cho dù có chết trong tay anh cũng được coi là vinh quang.
Tần Vạn Hào nhìn chằm chằm vào Lý Phong.
Ông ta thấy Lý Phong chả có gì khác người thường cả.
Nhưng không hiểu sao ông ta luôn cảm nhận được khí chất rất lạ trên người anh.
Mà ông ta càng nhìn anh lại càng thấy quen mắt.
Ông ta muốn nói ra tên người này mà lại không nói nên lời.
"Lý Mộc!"
Lý Thiên Kiêu đột nhiên hét lên.
"Không thể nào, không phải cậu chết rồi sao?"
Sau khi Lý Thiên Kiêu hét lên thì cẩn thận nhìn Lý Phong.
Bà ta đột nhiên lắc đầu.
"Không phải, cậu không phải Lý Mộc".
"Chỉ là hơi giống cậu ta mà thôi".
Vẻ mặt Lý Phong dửng dưng nhìn Lý Thiên Kiêu.
Sau đó, anh búng tay một cái.
Vương Tiểu Thất đứng cạnh lập tức lôi ra một tờ giấy.
Đọc theo những gì đã viết trên đó.
"Lý Thiên Kiêu - cô sáu của nhà họ Lý ở Trường An".
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/328497/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.