đàn em không ngừng phát ra từ trong phòng.
Răng bay!
Chân tay gãy!
Linh Cẩu và người của hắn đều đã bị hạ gục.
Cuối cùng, chỉ còn lại Tần Gia Chính.
Tần Gia Chính đã run rẩy đứng trong góc tường từ lâu.
Anh ta muốn về nhà thật nhanh.
Nhưng không có chỗ nào để trốn thoát.
Bởi vì Hứa Hạo Nhiên đã cầm lon bia đứng ở cửa phòng.
Tên Linh Cẩu ban nãy vẫn còn hung hãn, giờ đã nằm lăn ra đất như một con chó chết.
Dương Thiện Tề đánh hắn mạnh nhất, hai tay Linh Cẩu hoàn toàn bị bẻ gãy, chân phải đã bị Dương Thiện Tề đập nát!
Loại chấn thương này sẽ khiến hắn phải nằm trên giường bệnh ít nhất vài tháng.
Hơn nữa sau khi ra khỏi giường, hắn sẽ không còn có thể bắt nạt người ta được nữa!
"Hì hì, mày muốn kiêu ngạo, để tao cho mày tiếp tục kiêu ngạo nhé!"
Nói xong, Hứa Hạo Nhiên cầm lấy lon bia trong tay, từng bước đi về phía Tần Gia Chính.
"Đừng qua, đừng qua đây!"
"Bố tao là Tần Vạn Hào, gia tộc chúng tao bây giờ là gia tộc đứng đầu trong tứ đại gia tộc ở thủ đô đấy!"
"Nếu mày dám động vào tao ... A!"
"A!!"
Khi Tần Gia Chính bắt đầu khoe khoang về gia cảnh của mình, vẫn mang tư thế ngẩng đầu trừng mắt.
Nhưng mới nói được một nữa, Hứa Hạo Nhiên đã cầm lon bia trên tay đập xuống tới tấp.
"Gia tộc đứng đầu tứ đại gia tộc ở thủ đô, đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/328492/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.