i xuất hiện một con chó đội lốt người này!"
"Đồ khốn kiếp, mày muốn chết à!"
Ngay lập tức, Tần Gia Chính gầm lên.
Đông đảo vệ sĩ phía sau lập tức lao về phía Hứa Hạo Nhiên!
Bình thường, khi gặp cảnh đánh nhau, Hứa Hạo Nhiên chỉ biết quay đầu bỏ chạy.
Lần này lại cứng cựa!
Cầm trên tay hai lon bia đã mở nắp, cậu ta hú lên rồi lao vào nhóm vệ sĩ!
"Bùm!"
Khuôn mặt của Hứa Hạo Nhiên bị đánh cho sưng tấy cả lên.
"Bùm!"
Quầng mắt của Hứa Hạo Nhiên đã bị bầm tím!
"Bùm!"
"Bùm!"
"Bùm!"
Đám người chân đá tay đấm Hứa Hạo Nhiên!
Đúng lúc này, một bóng người đột nhiên lao tới, hất văng toàn bộ vệ sĩ đang đánh Hứa Hạo Nhiên ra!
Cậu ta giúp Hứa Hạo Nhiên đứng dậy.
Với một nửa khuôn mặt đã sưng tấy, Hứa Hạo Nhiên không thể không mỉm cười khi nhìn thấy người đến.
"Lão Dương, sao lại là anh?"
"Này, Lão Dương, sao em lại có cảm giác như mặt của anh bị xẹp đi nhỉ?"
Dương Thiện Tề luôn là kẻ kiệm lời, nhàm chán nhất dưới chướng của Lý Phong.
Tuy nhiên, giờ Hứa Hạo Nhiên vẫn đem cậu ta ra trêu đùa được.
Chỉ là Dương Thiện Tề không có thời gian để nói chuyện.
Tần Gia Chính đã lấy điện thoại di động ra, rống to.
"Linh Cẩu, mày đang ở đâu vậy? Còn không mau quay lại đây, tao sắp bị người ta giết rồi đây này !!"
Trong khoảnh khắc, hơn chục người bên ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/328490/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.