Tất nhiên, cũng có những kẻ kiên cường.
Ở vị trí trung tâm, một giáo úy người Đảng Hạng đã chém chết người lính ném mã tấu bên cạnh và gầm lên:
"Người Đảng Hạng sẽ không bao giờ nhận thua trước người Đại Khang. Lũ hèn nhát, cầm hết vũ khí lên và chiến đấu …"
Ông ta còn chưa gầm hết câu, một mũi tên đã bay ra khỏi phương trận và găm trúng vào cổ ông ta.
Lần này, kỵ binh của người Đảng Hạng đã ném vũ khí đi nhanh hơn.
Sau khi tất cả mọi người đầu hàng, Từ Kiêu, theo lệnh của Kim Phi, chia phương trận thành hai, chừa ra khoảng hai mét ở giữa.
Lính liên lạc phất cờ, hai toán lính cầm khiên chạy ra khỏi trại Thiết Lâm Quân tạo thành bức tường chắn hai bên lối đi, rồi một toán lính giáo khác chạy ra.
Cọc tre dài hơn một trượng chỉ lộ ra nửa mét.
Nếu kỵ binh của người Đảng Hạng khi đi qua lối đi mà có ý định xấu, chắc chắn sẽ bị đâm thành tổ ong.
"Xuống ngựa, dẫn ngựa đi qua".
Từ Kiêu hét lên.
Những người lính Đảng Hạng hoàn toàn mất hết tinh thần chiến đấu, người lính gần lối đi nhất xuống ngựa và dắt ngựa vào lối đi.
Đoạn đường không dài, chỉ vài chục mét, khi kỵ binh vừa ra khỏi lối đi, Thiết Lâm Quân lập tức tiến lên, dùng dây thừng trói tay rồi dắt ngựa đi.
Trên cao điểm của Quân Đảng Hạng, Lý Kế Khuê tức giận dậm chân xuống đất.
Phụ tá lo trong cơn tức giận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/328444/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.