Chương trước
Chương sau
"Đông Đông là chưởng quầy, cô ấy quản sổ sách là đúng mà".

Kim Phi nói: "Hạ Nhi, nàng phải hiểu một sự thật, những việc chuyên nghiệp để cho người chuyên nghiệp làm, nàng chỉ cần quản lý người là được rồi, nếu không việc kinh doanh của chúng ta sau này càng ngày càng lớn, nàng làm sao có thể quản được?"


"Vậy cũng quá muộn rồi".

Quan Hạ Nhi vòng tay qua eo Kim Phi, vùi mặt vào cổ y và nũng nịu nói: "Tướng công, ta đi gọi Đông Đông qua, tối nay hai người chung phòng, ngày mai ta lên huyện làm cho hai người một tờ hôn thư, thế nào?


Dù sao Đông Đông sớm muộn gì cũng là của chàng, nếu chàng cưới muội ấy sớm hơn, ta có thể giao việc nhà cho Đông Đông".

Theo quy định của Đại Khang, với tư cách là vợ cả của Kim Phi, cô có thể quyết định việc lấy vợ lẽ cho Kim Phi.

"Dẹp ý nghĩ đó đi".

Kim Phi bất lực nói: "Nàng nghe ta nói, ta sẽ nhờ Đông Đông tính toán sổ sách cho nàng, khi về ta đối chiếu một chút là được".

"Được rồi ……"

Quan Hạ Nhi thấy Kim Phi có chút không vui, liền xoay người nhấc gói đồ từ giường lên: "Tướng công, quần áo đã sửa xong rồi, chàng có thể mặc thử".

Lần này, rất vừa vặn, khiến Kim Phi càng thêm thư sinh.

"Hạ Nhi, quần áo lần này sửa rất vừa".

Kim Phi cười khen ngợi.

"Đông Đông đã giúp đấy".

Quan Hạ Nhi có chút ngượng ngùng nói: "Gia đình muội ấy làm nghề dệt, từ nhỏ đã học nữ công. Ở đây còn có một bộ khác, Đông Đông làm cho chàng đó".

Thấy cô lại định nói về đề tài Đường Đông Đông, Kim Phi vội ngắt lời: "Sau khi ta rời đi, khóa cửa hàng lại, không cho người khác vào, xưởng sẽ giao cho Đông Đông, còn có chuyện gì bên ngoài sẽ giao cho Lương huynh".

"Hiểu rồi".

Thấy Kim Phi bắt đầu nói chuyện làm ăn, Quan Hạ Nhi không quậy nữa mà lặng lẽ ngả vào trong vòng tay Kim Phi: "Tướng công, ta biết chàng sắp làm chuyện lớn, ta không thể ngăn cản chàng, nhưng chàng phải nhớ kỹ, ta vẫn ở nhà chờ chàng".

"Đừng lo, ta với Mãn Thương lần này không phải đi đánh trận, chỉ đi theo Hầu gia xem xét, bọn ta là quản gia của Hầu gia, không phải binh lính, gặp nguy hiểm, ta chạy đầu nước".

Kim Phi an ủi.

"Chàng chỉ nói vậy để dỗ ta thôi, có lần nào gặp nguy hiểm mà chàng không xông lên trước đâu chứ?"

Quan Hạ Nhi nói: "Lần đó gặp hổ là thế, hôm nay đi đánh thổ phỉ vẫn vậy..."


"Làm sao nàng biết hôm nay ta đi đánh thổ phỉ?"



Kim Phi cau mày: "Trịnh Phương nói cho nàng?"



Trịnh Phương này nhiều chuyện quá nhỉ.



"Không phải, đó là suy đoán của Đông Đông".


Quan Hạ Nhi nói: "Lần trước Hầu gia vào làng, chàng lại nghĩ là thổ phỉ, bảo chúng ta hãy chạy đi, coi bộ dạng còn giống như đang đánh thổ phỉ đến nơi. Đông Đông sau đó đã nói với ta rằng tên đầu trọc đã đến nhà chúng ta cùng Tạ Quang có thể là một tên thổ phỉ.


Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.