Cởi băng gạc để lộ vết thương.
Vết khâu dưới ngón út đã đứt 3 mũi và đang chảy rất nhiều máu.
"Đã bị thương còn thích vận động, có gì cứ gọi ta không phải được rồi sao?"
Đường Đông Đông hai mắt ầng ậng nước, nhưng lại nhịn không khóc ra tiếng: "Mãn Thương cũng thật là, không biết trên tay huynh có vết thương à?"
"Cô đừng đổ oan cho Mãn Thương, hắn không cho ta làm nhưng do ta không cẩn thận thôi".
Kim Phi cũng có chút bất lực: "Hơn nữa chỉ là vết thương há miệng thôi mà. Lát nữa sẽ đến chỗ Hạ Nhi khâu lại. Cũng không có gì to tát".
Gỗ táo tàu chua không được đặt đúng vị trí, nó lăn ra khỏi bàn, và Kim Phi đã thuận tay nhặt nó.
Chắc là lúc đó đã khiến chỉ khâu bị bung ra.
"Hạ Nhi tỷ đang dỗ Tiểu Nga ngủ …"
Đường Đông Đông do dự một chút rồi nói nhỏ: "Ta sẽ may cho huynh".
Cô gái nào mà chẳng mơ mộng?
Hơn nữa, giữa sự sống và cái chết, là dễ nảy sinh tình cảm nhất.
Trước đó Đường Đông Đông nói rằng cô ấy muốn kết hôn với Kim Phi, đó là do bất đắc dĩ, nhưng sau đêm qua, trái tim của cô ấy đã lặng lẽ thay đổi.
Hai mươi lượng bạc đủ cho người bình thường tiêu xài trong vài năm, nhưng để cứu cô ấy, Kim Phi đã không chút do dự lấy ra.
Y thậm chí còn không chớp mắt.
Gia đình sa sút, đi ở nhờ ở đậu, mặc dù luôn tỏ ra rất thờ ơ nhưng thực chất, cô ấy cũng bất an về tương lai như Nhuận Nương.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/328371/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.