Để khích lệ dân chúng săn bắt hổ dữ và ngăn chặn quan lại địa phương ép mua ép bán, triều đình quy định nha huyện phải trao tiền thưởng cho việc săn hổ, nhưng không được thu mua xác hổ. 
Cắt lưỡi hổ để ngăn người khác mua lại xác hổ rồi đi lĩnh thưởng. 
Bọn họ lĩnh tiền thưởng rồi tự đi tìm người mua xác hổ. 
Sau khi kéo xe ra khỏi nha huyện, bọn họ lập tức bị mấy nhà buôn da thú nghe tin đến đây bao vây. 
“Trần lão lục, ngươi cũng giỏi đấy! Giết chết được cả một con hổ! Nói đi, bao nhiêu tiền?” 
Năm nào thợ săn cũng đến huyện phủ để bán da thú, nên rất nhanh đã có người nhận ra gã rồi hỏi giá. 
Giết hổ là một tin cực lớn ở làng Tây Hà, nhưng quận Kim Xuyên có mười sáu thị trấn, và hàng trăm ngôi làng, tất cả đều là vùng núi, có rất nhiều hổ. Trung bình mỗi năm sẽ có hai đến ba con bị giết, thợ săn đã xem vài lần đấu giá hổ cho nên biết được đại khái giá tiền. 
Một con hổ thường được mua với giá khoảng hai mươi lăm quan tiền. 
Nhưng người thợ săn lại đưa ra bốn ngón tay rồi nói: “Bốn mươi quan tiền!” 
“Trần lão lục, ngươi hồ đồ rồi sao? Ngươi không biết giá của một con hổ à?” 
Nhà buôn da thú giận dữ mắng mỏ. 
“Lão Chu, hổ của chúng tôi giống với hổ ở những làng khác đưa tới sao?” 
Người thợ săn cũng không chịu thua: “Hổ bọn họ đem tới đều bị một đám người bao vây đâm chết, thủng lỗ to lỗ nhỏ. Ngươi thử xem 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/328357/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.