“Tiên sinh, bây giờ mỗi ngày chúng ta có thể tạo ra được mấy chục bánh xe sợi, nếu làm nhiều guồng quay tơ như vậy thì liệu sợi có bán được không?”
Mãn Thương hơi lo lắng hỏi.
"Đông Đông, ta uống chút nước, cô giải thích với Mãn Thương đi”.
Kim Phi mỉm cười bưng chén trà lên.
"Mãn Thương, Quảng Nguyên của chúng ta là nơi sản xuất sợi vải. Mỗi ngày, những con tàu lớn của vùng khác đến chỗ chúng ta mua sợi gai đậu kín bến cảng Quảng Nguyên. Đừng nói một ngày chúng ta chỉ làm ra mấy chục bánh xe sợi, cho dù làm nhiều gấp mười lần thì cũng hoàn toàn không cần lo bán không được, chỉ là vấn đề giá cả mà thôi”.
Đường Đông Đông nói tiếp: "Chưa nói đến nhà họ Chu – gia đình kinh doanh vải số một quận thành, chỉ riêng nhà tôi ở thời điểm chưa sa sút, số lượng sợi gai chúng tôi cần dệt mỗi ngày đã nhiều hơn rất nhiều so với số lượng sợi gai mà chúng ta làm ra bây giờ”.
“Tầm nhìn của ta hạn hẹp quá”, Mãn Thương ngờ nghệch gãi đầu: “Nếu đã như vậy thì sau khi làm xong bên xưởng lò ta sẽ tiếp tục làm guồng quay tơ”.
"Mãn Thương, mỗi lần chỗ ngươi làm được mười guồng quay tơ thì hãy gửi sang cho Đông Đông”.
Kim Phi nói tiếp: "Đông Đông, cô và hai vị trưởng làng sắp xếp một chút, bây giờ trời còn chưa lạnh, trước khi nhà xưởng mới được xây xong thì vẫn giống như chúng ta trước đây, cần phải dựng mấy lều trại, sắp xếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/2650164/chuong-650.html