“Á…!
Đại đương gia đau đớn kinh hoàng, tiếng kêu còn thảm hơn cả lợn bị chọc tiết.
“Im miệng cho ta, còn lắm mồm nữa ta cắt cả mũi ngươi luôn!”
A Mai lại kề dao vào mũi của đại đương gia.
Đại đương gia lập tức ngậm chặt miệng, không dám kêu nữa.
Mềm thì sợ cứng, mà cứng thì sợ nhất là những loại không cần mạng nữa.
A Mai ra tay rất nhanh chóng, rõ ràng là một nhân vật hiểm ác, đại đương gia đương nhiên là sợ rồi.
“Bảo bọn chúng lùi lại!’, A Mai lạnh lùng nói.
“Lùi lại, lùi hết lại cho ta!”
Đại đương gia vội phất tay, bảo bọn thổ phỉ nhanh chóng lùi lại.
Đám thổ phỉ nhìn nhau, ta nhìn ngươi, ngươi nhìn ta, cuối cùng vẫn đành phải lùi lại.
“Mọi người tạm thời dừng lại!”
Trịnh Phương thấy A Mai khống chế đại đương gia, sợ rằng sẽ kích động đám thổ phỉ, nhanh chóng hạ lệnh tạm thời dừng hành động lại.
Các nữ binh lính ở trong chiếc lưới phía sau A Mai nhân cơ hội này, từng người từng người lao ra ngoài, lấy cung nỏ ra nhắm vào bọn thổ phỉ.
“Các huynh đệ, không thể đợi thêm được nữa, nếu như đợi tiếp, bọn chúng sẽ thoát ra hết mất”.
Một tên thổ phỉ mặc áo choàng dài hét lớn: “Cô ta dám động vào đại đương gia, mọi người cùng ta giết hết bọn chúng!”
“Ồ?”
A Mai khẽ cau mày, tay cầm dao găm dùng lực một chút, để lại một vết máu hằn lại trên cổ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/2649529/chuong-353.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.