Bài thơ ‘Mẫn nông” tổng cộng có 20 từ, rất dễ đọc, không cần Đường Đông Đông đọc lần thứ hai, phần lớn mọi người trong nhà ăn đều đã thuộc rồi.
Kén ăn gần như là bản tính của trẻ con, trước đây khi không đủ ăn thì chưa thể hiện ra, nhưng cuộc sống của làng Tây Hà và làng Quan Gia càng lúc càng tốt hơn, trẻ con kén ăn càng lúc càng nhiều.
Buổi tối sau khi quay về nhà, rất nhiều công nhân nữ này đã dùng bài thơ này để dạy con.
Sáng hôm sau, bài thơ này đã lan truyền rộng rãi trong cả hai làng.
Trong làng khó khăn lắm mới xuất hiện một học giả, còn viết được một bài thơ hay, ai nấy đều cảm thấy tự hào, đội hộ vệ khi tới trong thành không khỏi khoe khoang một chút.
Sau đó, bài thơ này đã lan truyền cả trong huyện phủ.
Chỉ trong ba ngày ngắn ngủi, bài thơ này đã trở thành bài đồng dao mới nhất trong huyện phủ Kim Xuyên, bọn trẻ con chạy đi hát khắp nơi.
Văn phong Đại Khang thịnh hành, không chỉ quý tộc công tử thích thơ văn, một số thương nhân hào thân cũng thích dựa vào phong nhã, thường tài trờ cho một số văn hội, mượn thơ văn của họ để nịnh bợ đã viên quan.
Lúc này, trong tửu lâu lớn nhất của huyện phủ Kim Xuyên đang tổ chức một hội văn.
Người khởi xướng hội văn là thương gia buôn muối lớn nhất ở huyện phủ Kim Xuyên Khang Phong Niên, và nhân vật chính là một vị quan viên họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/2649507/chuong-344.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.