Được Quan Hạ Nhi an ủi, cuối cùng các cô gái cũng bình tĩnh lại, Khánh Mộ Lam sắp xếp binh lính nữ canh gác trước cửa phòng tắm, các cô gái đều đi vào trong tắm rửa, sau đó thay bộ đồ sạch sẽ, chuyển vào căn nhà tranh mà thổ phỉ ở trước đó.
Mặc dù điều kiện của căn nhà tranh cũng không tốt nhưng vẫn tốt hơn căn nhà gỗ nhỏ các cô sống trước đây rất nhiều.
Buổi tối Kim Phi ở trong tiểu viện của Lưu Giang, sau khi tắm xong, y nằm trên ghế mây trong tiểu viện đợi Quan Hạ Nhi.
Nhưng đợi một lúc lâu, mãi đến khi Kim Phi sắp ngủ say, Quan Hạ Nhi mới về.
“Bận xong rồi à?”
Kim Phi ngồi dậy, rót cho Quan Hạ Nhi một cốc nước lạnh.
“Tướng công, xin lỗi nhé, một khi bận rộn là ta lại quên mất thời gian, lúc về đã muộn rồi…”
Quan Hạ Nhi cúi đầu xin lỗi như một đứa trẻ phạm lỗi.
“Không sao, cũng may hôm nay có nàng, nếu không ta cũng không biết sắp xếp cho các cô gái này thế nào”.
Kim Phi kéo Quan Hạ Nhi vào lòng: “Nàng vất vả rồi”.
“Không vất vả chút nào”, Quan Hạ ngã người trên vai Kim Phi, không đầu không đuôi nói: “Mấy cô gái này rất đáng thương, còn đáng thương hơn ta lúc trước… Tướng công, chàng tốt thật đấy”.
“Bị cái gì kích thích vậy, nói chuyện không đầu không đuôi gì cả?”
Kim Phi đỡ Quan Hạ Nhi lên, cười nói đùa.
Quan Hạ Nhi không đáp lời, chủ động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/2649446/chuong-313.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.