Nhưng trước khi đến ông cả đã dặn đi dặn lại đến làng Tây Hà chỉ cần hù dọa Kim Phi là được, nhưng không thể động vào y.
Tên đầu sỏ cảm thấy rất khó hiểu với lệnh của ông cả.
Hắn ta nghĩ những thứ mà thổ phỉ núi Thiết Quán ưng ý chỉ cần cướp về là được, tại sao còn phải giả vờ hung dữ đe dọa người khác?
Nhưng không ai ở núi Thiết Quán dám chống lại lệnh của ông cả, lần trước có người dám làm thế đã bị lột da sống rồi.
Dù tên đầu sỏ cảm thấy rất tức giận, cũng không thể hiểu nổi nhưng cũng chỉ đành kiềm chế.
“Kim Phi, ngươi kích động quá đấy”.
Trước cổng nhà xưởng, trưởng làng lo lắng nói: “Tiểu Phi, ngươi mau chóng thu dọn đồ đạc, dẫn theo Hạ Nhi, Đông Đông, Tiểu Nga chui vào trong rừng ở sau núi, đi về hướng Bắc sẽ có một con đường, các ngươi đến quận thành trốn đi”.
“Trưởng làng, không sao đâu”.
Kim Phi nói: “Thổ phỉ không dám động vào ta, nếu không lúc nãy chúng sẽ không bỏ đi”.
“Lần này chúng đến ít đấy, không dám ra tay, nhưng nếu lần sau chúng dẫn theo vài người nữa thì sao?”
“Trưởng làng, ông yên tâm, ta tự có tính toán”.
Kim Phi đẩy trưởng làng ra khỏi sân nhà xưởng: “Ông đi làm việc đi, ta còn có việc”.
“Ôi trời!”
Trưởng làng vỗ đùi, vội vàng chạy đi.
Chắc hẳn là đi tìm trưởng làng Quan Gia để bàn bạc tìm cách.
Đợi khi trưởng làng đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/2649365/chuong-273.html