Cảnh cáo xong thì cho thêm chút mật ngọt.
Kim Phi nói: “Mong tam gia nói với mọi người, nếu lần này mọi người thể hiện tốt. Ta sẽ suy nghĩ việc xây thêm một vài phường tơ, để phụ nữ trong thôn chúng ta cũng có việc làm”
Khi trưởng tộc nghe thấy Kim Phi nói như vậy, xúc động đến mức nước mắt suýt trào ra, không ngừng bảo đảm rằng nhất định sẽ thể hiện tốt.
Con người là thế đấy, những thứ dễ có được thì sẽ không trân trọng.
Giống như đi mua sắm, ông chủ nói 100 tệ, mình mặc cả 50 tệ, ông chủ đồng ý một phát, mình nhất định sẽ cảm thấy hụt hẫng.
Nhưng nếu như ông chủ xót xa nói hết lời cả nửa ngày, cuối cùng bán cho mình với giá 60 tệ, ngược lại mình sẽ cảm thấy mình đã được hời.
Khi trưởng tộc nói với những người đàn ông của thôn Quan Gia, ông ấy và Quan Trụ Tử đã cầu xin cả nửa ngày, Kim Phi mới đồng ý cho bọn họ đi làm công, bảo bọn họ thể hiện cho tốt, bọn họ nhất định sẽ cảm thấy vô cùng trân trọng công việc này, tuyệt đối không dám gây chuyện gì.
Sáng sớm hôm sau, trưởng tộc dắt theo 40 50 người đàn ông tới thôn Tây Hà.
Sợ rằng Kim Phi sẽ tức giận, những người không siêng năng, những người có sức khỏe không tốt đều không được đưa đến, tất cả những thanh niên khỏe mạnh nhất của thôn Quan Gia đều đã đến đây.
Người nhiều sức lực lớn, có thêm mấy chục người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/2649261/chuong-222.html