Trong nhà Kim Phi, Nhuận Nương và Quan Hạ Nhi đang nấu cơm, Quan Tiểu Nga đột nhiên xông vào.
"Tiểu Nga, nhìn muội chạy đầu đầy mồ hôi kìa, mau đi tắm đi, sắp đến giờ cơm rồi".
Quan Hạ Nhi liếc mắt nhìn Tiểu Nga, miệng mỉm cười.
Từ khi đến cái nhà này, Tiểu Nga từ từ trở nên hoạt bát, mái tóc vàng vốn khô như rễ tre giờ đã đen óng mượt.
Khuôn mặt nhỏ nhăn nhó cũng dần tròn trịa có sức sống, phụ nữ trong thôn thấy vậy ai cũng khen một câu.
"Tỷ tỷ, mau, mau đi theo muội!"
Tiểu Nga túm lấy ống tay áo của Quan Hạ Nhi kéo ra ngoài.
"Đừng gây chuyện nữa, đợi tí nữa xong việc đã, ta còn chưa nấu xong cơm".
Quan Hạ Nhi khó chịu hất tay Tiểu Nga ra.
"Anh rể về rồi, tỷ tỷ không đi đón huynh ấy sao?"
Tiểu Nga dậm chân nói.
Cạch!
Chiếc nồi trong tay Quan Hạ Nhi rơi xuống đất, nhưng còn chưa kịp nhặt, cô đã túm lấy vai Tiểu Nga nói: "Muội nói gì cơ?"
"Muội bảo anh rể về rồi, tỷ mau đến cổng làng đi".
Tiểu Nga còn chưa nói xong, Quan Hạ Nhi đã chạy ra khỏi phòng bếp.
Kết quả chạy vội quá, vừa chạy ra khỏi cửa phòng bếp đã đâm sầm vào lồ ng ngực của Đường Đông Đông.
"Hạ Nhi tỷ, tỷ sao vậy?"
Đường Đông Đông xoa ngực hỏi: "Xảy ra chuyện gì à?"
"Tướng công về rồi".
Quan Hạ Nhi vội vàng đáp, xoa đầu rồi bỏ chạy.
"Phi ca
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/2649167/chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.