Hôm đó, sau buổi biểu diễn của Tống Phi Quang, ánh mắt Giang Diệp nhìn sân khấu đầy lưu luyến và khát khao.
Anh rất thích sân khấu đó, nhưng cuối cùng anh vẫn lựa chọn rời xa.
"Đương nhiên là cậu ấy thích rồi!"
Anh Kiếm kiên định trả lời, bất lực nói: "Lúc anh đưa Giang Diệp đến Giải Trí Lam Tinh, cậu ấy mới mười bảy tuổi. Mười bảy tuổi ký hợp đồng, mười chín tuổi ra mắt, hai mươi tuổi đã đạt đến vinh dự cao nhất của người ca sĩ, anh hiểu rõ nhất cậu ấy thích ca hát đến mức nào, thích đứng trên sân khấu đến mức nào."
Giang Diệp trước đây và Tống Phi Quang bây giờ rất giống nhau, đều có sự khao khát thuần túy đối với âm nhạc.
Lúc đó Giang Diệp còn rất trẻ, một lòng muốn dùng bài hát để động viên người hâm mộ, mang đến cho người hâm mộ hi vọng và niềm vui, nhưng vì vụ tự tử xảy ra, trực tiếp khiến anh hoài nghi bản thân.
Cuối cùng, những bài hát của anh đã mang lại điều gì cho người hâm mộ?
Là điều tốt đẹp?
Hay là đau khổ?
Nếu là đau khổ, vậy thì anh còn lý do gì để cầm micrô lên tiếp tục hát?
Niềm tin của Giang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-tro-thanh-quan-li-vang-trong-lang-showbiz/3623019/chuong-471.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.