Hà Vân Thư suy nghĩ một lúc mới nói: "Có thể coi là... là bạn bè, tôi có duyên với đứa trẻ đó."
Nói xong, nhận lấy cái hộp từ tay người giúp việc.
"Còn cái này, cô cũng mang đi luôn, nếu sau này chẳng may bị phóng viên nhìn thấy, lại không giải thích rõ được."
Tiêu Hòa mở ra xem, là bức chân dung tự họa của Từ Nhất Chu mà cô vừa nhìn thấy ở hành lang.
Lúc này, Hà Vân Thư đứng trong ánh hoàng hôn vàng rực, tiên khí phảng phất, cụm từ này dùng cho người trung niên không thích hợp lắm nhưng lại vô cùng phù hợp với Hà Vân Thư.
Trước khi gặp mặt, Tiêu Hòa vẫn thường nghe người ta nói Hà Vân Thư dịu dàng hòa nhã, tính tình mềm mỏng, chưa từng nổi giận với ai.
Bây giờ xem ra, cô ta đối với bản thân và Từ Nhất Chu lại khá tàn nhẫn.
Tiêu Hòa khẽ gật đầu, cầm bức tranh rời đi.
Vừa lên xe liền nhắn tin cho Từ Nhất Chu: [Đang ở nhà à, không chạy lung tung chứ? Có cần tôi qua không?]
Từ Nhất Chu vốn không chịu ngồi yên, thích chạy khắp nơi làm việc, bây giờ không thể đi đâu, chỉ có thể ở nhà, lại gặp phải chuyện này, Tiêu Hòa lo cậu ta sẽ phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-tro-thanh-quan-li-vang-trong-lang-showbiz/3622832/chuong-284.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.