Chương trước
Chương sau
Nhân thiết sụp đổ, ly hôn vợ, công việc không thuận lợi, anh ta đều đổ lỗi cho Tiêu Hòa, tuyệt đối không thừa nhận là do mình.

 



 

"Anh ta lại nhìn chị rồi."

 



 

Lúc ăn cơm, Ôn Khả Khả liếc nhìn về phía xa, thấy ánh mắt đầy hận thù của Hàn Thành đổ dồn vào Tiêu Hòa, nhỏ giọng nói: "Nếu như ánh mắt của anh ta có thể g.i.ế.c người thì chị chắc chắn đã c.h.ế.t mấy lần rồi."

 



 

Tiêu Hòa ngồi quay lưng lại với Hàn Thành, không hề nhúc nhích.

 



 

Mấy ngày nay, cô đã quen với ánh mắt như vậy, hoàn toàn không để ý đến.

 



 

Ôn Khả Khả vừa ăn cơm vừa lẩm bẩm: "Anh ta điên rồi sao? Vợ ngoại tình cũng có thể đổ lỗi cho chị, chẳng lẽ là chị cầm d.a.o ép họ làm à?"

 



 

Cả ê-kíp chương trình đều có thể nhận ra thái độ của Hàn Thành đối với Tiêu Hòa, cảm thấy không thể lý giải nổi.

 



 

"Ngày nào cũng nhìn chằm chằm như vậy, làm sao mà ăn cơm được?" Cô ấy nói.

 



 

Cơm hộp trước mặt Tiêu Hòa là do ê-kíp chương trình đặt, hai món mặn hai món chay, mùi vị và hình thức đều không tệ, nhưng cô vẫn chưa động đũa, không phải là vì ánh mắt của Hàn Thành ở phía sau.

 



 

Sự đe dọa này đối với cô mà nói chẳng là gì, không cần phải kiêng dè.

 



 

Chỉ là cho dù anh ta không nhìn chằm chằm thì bây giờ cô cũng không ăn nổi.

 



 

Kể từ khi vô tình chụp được bức ảnh bán khỏa thân của Giang Diệp, những bức ảnh khác đột nhiên mất tác dụng, sau đó mỗi lần nhìn thấy Giang Diệp, trong đầu Tiêu Hòa lại tự động hiện ra bức ảnh đó.

 



 

Nhìn ánh mắt ngây thơ vô hại của Giang Diệp, trong lòng Tiêu Hòa hiếm khi có chút áy náy, gần đây vẫn luôn tránh anh, còn muốn nhân cơ hội này, bẻ bản thân mình ngay thẳng trở lại.

 



 

Ít nhất thì với tư cách là một người trưởng thành có khả năng tự chủ mạnh mẽ, chuyện ảnh khỏa thân không nên xảy ra.

 



 

Sau khi hạ quyết tâm, Tiêu Hòa đã mấy ngày không xem ảnh của Giang Diệp, hậu quả là mỗi lần ăn cơm, những ký ức về ngày tận thế và zombie lại ùa về.

 



 

Những xác c.h.ế.t thối rữa, những con zombie bốc mùi hôi thối, còn có cảnh tượng g.i.ế.c chóc lẫn nhau, liên tục xuất hiện trong đầu cô.

 



 

Vì vậy, mặc dù ê-kíp chương trình chuẩn bị toàn là món ăn ngon nhưng cũng khó có thể kích thích được sự thèm ăn của Tiêu Hòa.

 



 

Chế độ ăn uống không lành mạnh mấy ngày nay khiến tứ chi cô mềm nhũn, biểu cảm cũng lạnh lùng.

 



 

Lúc này, Tiêu Hòa đang cau mày nhìn hộp cơm trước mặt.

 



 

Món ăn giống hệt nhau, Ôn Khả Khả đối diện ăn ngon lành, còn cô thì không có chút hứng thú nào.

 



 

"Đội trưởng, chị chưa ăn nữa hả?" Ôn Khả Khả ăn xong, thấy cô vẫn không động đũa liền hỏi.

 



 

Tiêu Hòa chỉ nói: "Cô ăn xong thì đi chuẩn bị ghi hình đi, lát nữa tôi qua."

 



 

Mấy ngày nay, Ôn Khả Khả đã quen với việc Tiêu Hòa ăn uống chậm chạp, dứt khoát đứng dậy, suy nghĩ một chút lại nhỏ giọng nhắc nhở: "Vậy em qua trước nhé. Đội trưởng, chị cẩn thận Hàn Thành, anh ta vẫn đang nhìn chằm chằm chị đấy."

 



 

Tiêu Hòa khẽ gật đầu, đợi Ôn Khả Khả đi rồi mới lấy điện thoại ra đặt trên bàn, mở album ảnh có tên "Ăn cơm", lật từng tấm ảnh Giang Diệp, chuẩn bị động đũa.

 



 

Tấm đầu tiên là món cải thìa xào mà cô thích nhất.

 



 

Trước đây mỗi lần mở ra, cô đều thấy thèm ăn, nhưng hôm nay hình như không còn tác dụng nữa.

 



 

Tấm thứ hai.

 



 

Tấm thứ ba.

 



 

......

 



 

Lật từng tấm ảnh, Tiêu Hòa càng lật về sau thì càng nhíu chặt mày.

  Những bức ảnh trước đây có thể mang lại sự thay đổi kỳ diệu cho cô, bây giờ hình như đều mất hết phép màu, trở thành những bức ảnh cực kỳ bình thường.

 



 

Hơn trăm bức ảnh, cô lật được một nửa nhưng vẫn không thể kích thích được chút cảm giác thèm ăn nào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://truyentop.net/index.php/xuyen-khong-toi-tro-thanh-quan-li-vang-trong-lang-showbiz/chuong-200.html.]

 



 

Không thể tiếp tục như vậy nữa.

 



 

Hơn hai mươi năm sinh tồn ở tận thế, khiến cô hiểu rất rõ tầm quan trọng của thức ăn đối với chức năng cơ thể con người.

 



 

Trong lòng Tiêu Hòa đấu tranh dữ dội.

 



 

Nghĩ ngợi một hồi lâu, cô đóng album ảnh lại, mở một file khác sâu trong điện thoại.

 



 

Vừa mở, một hình ảnh bật ra.

 



 

Lúc cô vô tình chụp Giang Diệp, bất kể là ánh sáng hay bố cục khi đó đều thể hiện ra bầu không khí quyến rũ mờ ảo, hiện tại lại trở thành thức ăn tinh thần của Tiêu Hòa.

 



 

Gần như ngay khi mở ra, những hình ảnh ghê tởm trong đầu, còn có mùi hôi thối vẫn luôn quanh quẩn ở đầu mũi, như thể bị một sức mạnh nào đó quét sạch, trả lại cho cô sự yên tĩnh và sảng khoái.

 



 

Mùi thơm của thức ăn lập tức tràn vào mũi.

 

Rất nhanh, Tiêu Hòa cảm thấy cơ thể đói cồn cào, bắt đầu thèm ăn.

 



 

Trước đây dù cố gắng thế nào cũng không thể ăn được, bây giờ thức ăn đột nhiên trở nên hấp dẫn lạ thường, gần như không cần xây dựng tâm lý gì, có thể tức khắc cầm đũa ăn ngon lành.

 



 

Rất nhanh, Tiêu Hòa đã ăn hết một hộp cơm.

 



 

Dạ dày dần được lấp đầy, cảm giác ấm áp truyền đến tứ chi, từng tế bào trong cơ thể được đánh thức, trở nên linh hoạt đầy sức sống.

 



 

Tiêu Hòa ăn ngon miệng, ăn hết một hộp vẫn chưa đủ, đứng dậy lấy hộp thứ hai.

 



 

Cô vừa mới đi, Hàn Thành vẫn luôn chú ý đến động tĩnh bên này lập tức đứng dậy, đi về phía chỗ ngồi của Tiêu Hòa.

 



 

Mấy ngày nay, Hàn Thành vẫn luôn để mắt đến Tiêu Hòa và Ôn Khả Khả, muốn tìm ra một số nhược điểm của họ, nhưng hai người bình thường làm việc nghiêm túc, sinh hoạt có quy luật, căn bản không tìm ra vấn đề gì.

 



 

Mãi đến vừa nãy, đợi Ôn Khả Khả đi rồi, Tiêu Hòa đột nhiên lấy điện thoại ra, biểu cảm trở nên lén lút, vừa ăn vừa xem thứ gì đó trên điện thoại.

 



 

Nếu có người đi ngang qua, cô vội vã cất đi, sợ người khác phát hiện ra bí mật bên trong.

 



 

Chắc chắn là giấu bí mật gì đó.

 



 

Vừa thấy Tiêu Hòa rời đi, anh ta nhanh chóng chạy đến, cuối cùng trước khi màn hình điện thoại tối đen, đã nhìn thấy thứ trên màn hình.

 



 

Thì ra...

 



 

Là một bức ảnh?

 



 

Bức ảnh chụp hơi mờ, ánh đèn quá sáng khiến khuôn mặt người bị chụp trở nên mờ nhòe, người đó mặc một chiếc áo hoodie màu xanh nhạt, dường như đang cởi quần áo, vạt áo bị kéo cao lên, để lộ phần bụng có đường nét rất đẹp.

 



 

Ánh sáng và bóng tối đan xen, cộng thêm góc chụp đặc biệt, khiến cho toàn bộ bức ảnh tràn ngập một bầu không khí quyến rũ.

 



 

Không giống ảnh tạp chí, mà giống như ảnh chụp lén.

 



 

Tiêu Hòa chụp ảnh bán khỏa thân của đàn ông?

 



 

Thậm chí còn vừa xem vừa ăn cơm?

 



 

Thảo nào vừa nãy lén lút, cứ như sợ người khác phát hiện ra.

 



 

Nhìn màn hình điện thoại tối đen, Hàn Thành kích động hẳn lên.

 



 

Cuối cùng anh ta cũng bắt được nhược điểm của Tiêu Hòa rồi!

 



 

Một người đại diện đàng hoàng lại lén lút xem ảnh bán khỏa thân của nghệ sĩ, chắc chắn là muốn dùng quy tắc ngầm!

 



 

Mọi người đều nói Tiêu Hòa và nghệ sĩ dưới trướng rất đoàn kết nhưng nếu để họ nhìn thấy cái này, chắc chắn sẽ cãi nhau với cô ta, đến lúc đó công bố ra ngoài, có thể khiến Tiêu Hòa cũng nếm thử mùi vị bị phản bội.

 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.