Vừa dứt lời, cậu ta cảm thấy yêu cầu này của mình có phần vô lý.
Người bình thường làm gì có áo chống đạn?
Tiêu Hòa hẳn sẽ không đồng ý.
Nhưng không ngờ giây tiếp theo, Tiêu Hòa bình tĩnh gật đầu.
"Tôi có."
"Chị có áo chống đạn á?!"
Tiêu Hòa: "Để ở nhà rồi, lát nữa về lấy cho hai cậu."
Thái độ của cô khiến hai người sửng sốt.
Áo chống đạn là thứ có thể nói có là có sao? Hơn nữa Tiêu Hòa dường như không thấy yêu cầu áo chống đạn của họ có gì lạ.
Cô đồng ý một cách bình tĩnh như vậy!
Hai người ngược lại trở nên căng thẳng, đợi đến khi kết thúc buổi tập, họ theo Tiêu Hòa về nhà cô.
Cả hai đã trở thành nghệ sĩ dưới trướng Tiêu Hòa được vài năm, nhưng hôm nay mới là lần đầu tiên đến nhà người đại diện.
Vừa bước vào, căn phòng trọ chật hẹp một phòng một khách, bốn bức tường trống trơn, trong căn phòng trống rỗng chỉ có vài món đồ nội thất cơ bản. Chỉ có góc phòng chất đầy gạo, bột mì và mì ăn liền xếp thành một hàng, ngoài ra không còn gì khác.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-tro-thanh-quan-li-vang-trong-lang-showbiz/3622590/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.