Nhưng đến sân huấn luyện, Tiêu Hòa lại không có ở đó.
Chỉ có lính nằm la liệt trên đất, mỗi người đều mồ hôi nhễ nhại, thở hổn hển như thể mất nửa cái mạng.
Nhìn là biết vừa huấn luyện xong.
Quá tàn nhẫn.
Thấy cậu ta, trung đội trưởng run rẩy đôi chân đi tới giải thích: "Tiêu Hòa về công ty ăn cơm rồi."
"Về công ty?"
Hoắc An có chút kinh ngạc.
Cơm hộp đoàn phim cung cấp khá ngon, hơn nữa doanh trại cũng có căng tin, nhà ăn công ty rốt cuộc có sức hấp dẫn gì mà có thể khiến chị ấy chạy xa như vậy để về?
Đang nghĩ, những người lính khác nhìn thấy Hoắc An liền vây quanh lại.
"Cậu chính là Hoắc An?"
"Ngôi sao mà Tiêu Hòa dẫn theo chính là cậu?"
"Bình thường cô ấy cũng huấn luyện cậu như vậy sao?"
Hoắc An nhìn đám lính chật vật, lặng lẽ gật đầu.
"Đúng vậy, tôi là Hoắc An."
Nhận được câu trả lời này, ánh mắt của tất cả mọi người đều sáng lên như thể đột nhiên tìm thấy tổ chức, nắm c.h.ặ.t t.a.y cậu ta.
Chỉ hận gặp nhau muộn.
"Cậu vất vả rồi."
"Cậu đã vượt qua thời gian kia như thế nào? Chúng tôi mới mấy ngày đã chịu không nổi rồi."
Hoắc An rưng rưng nước mắt nói: "Những gì các anh huấn luyện thực ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-tro-thanh-quan-li-vang-trong-lang-showbiz/3622563/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.